banner

[Rule] Rules  [Home] Main Forum  [Portal] Portal  
[Members] Member Listing  [Statistics] Statistics  [Search] Search  [Reading Room] Reading Room 
[Register] Register  
[Login] Loginhttp  | https  ]
 
Messages posted by: doremon-nobita  XML
Profile for doremon-nobita Messages posted by doremon-nobita [ number of posts not being displayed on this page: 0 ]
 

khampha17 wrote:
với vốn 5 triệu...có thể kiếm 2 tỷ:
ko cần bằng cấp,kiến thức chuyên ngành,kỹ năng xã hội,hiểu biết về tài chính,kinh tế;sử dụng đồng tiền.
xây dựng vài tháng ko thành công: chỉ còn cách ra đường ở.

nếu đúng như doremon nói:đây là ngành kinh doanh theo mạng;bán hàng đa cấp.

bạn nào muốn theo thì theo.mình ko ý kiến. 


Nhân tiện có comment của khampha17 thì Doremon mượn nó để gửi thông điệp tới "một vài người đặc biệt" như sau:

Theo thời gian thì topic này sẽ được lan truyền rộng rãi cho nên không sớm thì muộn nó cũng rơi vào tầm ngắm của một vài hoặc vài chục nhóm người. Những người đọc topic này thì nhiều nhưng comment thì không có bao nhiêu cho nên các thành phần ẩn danh gồm các người sau

1. Họ thực sự hiểu và làm theo topic một cách âm thầm và lặng lẽ

2. Nhóm kiếm chuyện

Doremon nói thật với các bạn, lĩnh vực Doremon rất tự hào là Tâm Lý học cho nên Doremon biết được bạn đọc sẽ nghĩ gì khi đọc các comment của Doremon cho nên việc các bạn muốn chống đối với topic này thì chẳng có gì lạ. Cái lạ là ở chỗ: TẠI SAO CÁC BẠN KHÔNG IM MIỆNG MẸ NÓ ĐI MÀ COMMENT BẬY ĐỂ LÀM GÌ?

Việc các bạn comment chống đối topic này chỉ chứng tỏ các bạn là loại người VÔ LIÊM SỈ. Việc này thể hiện như sau:

1. Topic này lập ra để giúp đỡ người khác bằng các lí luận và cơ sở khoa học chứ không phải dựa trên quan niệm cá nhân. Cho nên muốn chống đối nó thì đừng có giỏi cái mồm bô lô ba la

2. Người viết bài cung cấp cho các bạn nghị lực và niềm tin để sống thế các thành phần phá đám chẳng phải Vô Liêm Sỉ là gì

Thế nhưng cái Vô Liêm Sỉ này nó cũng có lí do của nó, cụ thể:

1. Bọn người này là kẻ đầu đất chẳng biết việc gì làm ngoài việc trông chờ người khác thất bại

2. Bọn người này là bọn người dốt chẳng biết phải trái đúng sai nó là gì

Các bạn hãy nhớ lại Doremon đã biết bao nhiêu lần nói rằng: Bọn người dốt nó rất nguy hiểm và phiền phức. Và bằng chứng cũng đã có đầy trong topic

Cái này không phải Doremon nói đâu mà nó là của những người đi trước, cụ thể như Socrates có câu này, Doremon chỉnh sửa lại cho nó đậm mùi cảm xúc: "CHỈ CÓ BỌN NGƯỜI CHÓ CHẾT MỚI ĐI GIÁO DỤC NGƯỜI KHÁC LÀM KẺ XẤU SAU ĐÓ BỌN CHÓ CHẾT NÀY PHẢI SỐNG CHUNG VỚI KẺ XẤU"

Các bạn muốn sống trong xã hội như thế nào? Nếu muốn xã hội này không có kẻ cướp thế tại sao các bạn lại giáo dục người khác thành kẻ cướp

Muốn xã hội không có người nghèo thế tại sao không giúp họ làm giàu

Muốn xã hội công bằng thế tại sao lại cứ đi bao che và cổ vũ cho những thứ quan niệm rác rưởi như: chỉ có bằng cấp mới sống được, phải sinh ra trong gia đình giàu sang với làm giàu được, phải thân quen đủ loại người... Thế những người bất hạnh họ sinh ra trong gia đình nghèo khổ, không quen với ai, không có bằng cấp thì họ phải cam chịu thế cho tới chết sao?

Còn hàng loạt ví dụ như thế

Nhưng khổ là bọn VÔ LIÊM SỈ này nó giỏi ở một chỗ:

1. Luôn tìm cách kéo người khác chết chung với mình

2. Không làm được trò trống gì cho nên bọn nó luôn mong chờ người khác cụ thể là Doremon và những ai đi cùng đường thất bại

.......................

Doremon vẽ ra khung cảnh sau:

1. Nếu Doremon và các bạn thành công-đương nhiên điều này là chắn chắn thì bọn Vô Liêm Sỉ đó sẽ ngậm miệng và ngoài mặt là chúc mừng, còn trong lòng thì bọn nó chỉ hận 1 điều là tại sao chúng ta lại thành công, lại sống cuộc đời hạnh phúc trong khi bọn nó lại khổ sở, rên rĩ

2. Nếu Doremon và các bạn thất bại-điều này thì không bao giờ xảy ra, thì bọn nó sẽ như lũ chó đói mà gào mà thét lên rằng: Tao đã nói với lũ bay rồi, thấy chưa... Nói tóm lại là bọn VÔ LIÊM SỈ đó sẽ vui mừng khi chúng nó đã đạt được mục đích đó là: kéo người khác chết chung với bọn nó

Cho nên Doremon không ngạc nhiên gì khi thấy bọn nó phát biểu như thế, nhưng bọn người này thất bại ở một chỗ: BỌN NÓ TỰ NHẬN MÌNH LÀ KẺ VÔ LIÊM SỈ BẰNG CÁCH ĐI CHỐNG ĐỐI VỚI TOPIC NÀY-NƠI CUNG CẤP CHO CON NGƯỜI NHỮNG LUẬN ĐIỂM KHOA HỌC ĐỂ SỐNG MỘT CUỘC ĐỜI HẠNH PHÚC

Tóm lại: những ai muốn cho người khác thấy cái ngu, cái dốt của mình thì cứ việc bởi vì Doremon đã hiểu quá rõ bản tính của con người cụ thể là người dốt

Donald Trump ông ta cũng nói: Bọn Vô Liêm Sỉ nó chỉ có giỏi một việc đó là làm cho người khác thất bại như bọn nó

Cho nên những ai ẩn danh mà còn muốn chống đối với topic dù cho các bạn có bao nhiêu tuổi có là giáo viên, cho tới giáo sư... thì các bạn cứ việc. Doremon ủng hộ các bạn chống đối topic này, bởi vì lí do:

1. Để Doremon học được bài học về con người và Doremon xin lùi bước-không phải vì sợ các bạn mà Doremon sợ làm bẩn mình bằng cách đi tranh luận với các bạn

2. Doremon muốn xem thử sự ngu dốt và vô liêm sỉ của các bạn nó tới cỡ nào. Những người thất học thì Doremon đã thấy, còn những người có học như cỡ Tiến Sĩ hay Giáo sư mà thể hiện sự ngu dốt và vô liêm sĩ thì có khối thứ để xem

3. Doremon muốn xem thử các tầng lớp trên cụ thể là từ nhóm lão làng cho tới những người có chức có quyền, Doremon cần biết sự ngu dốt và vô liêm sỉ của các bạn, để từ đó mới biết tại vì sao đất nước Việt Nam nó tệ hại và trì trệ đến như thế

Jodan wrote:


Hiện tại em cũng đang ở Mỹ, vậy thì công thức anh sắp chia sẻ đây thì có thể áp dụng được ở đây được không anh? Cảm ơn anh rất nhiều vì những bài viết vô giá của anh ^^!!!! 


Công thức anh học được từ người Mỹ thì đương nhiên sẽ dùng được ở Mỹ. Và cái khó khăn cho những ai không ở Mỹ là vậy, cho nên em có lợi thế hơn rất nhiều người

Hãy nhớ lời Robert Kiyosaki: "Nếu bạn không thể làm giàu ở Mỹ thì bạn không thể làm giàu ở bất cứ nơi nào"

Vì nước Mỹ có những đạo luật rất thuận lợi cho những ai muốn thành Business Owner và Investor cho nên em ở bên đó cố gắng học tập họ

dragon.QN wrote:

À,cho em hỏi anh cái này nha,em sinh ra ở Quảng Nam,anh ở tỉnh đâu vậy?Em chỉ hỏi một tí vậy thôi không nhiều chớ anh!
 


Nhà anh ở Qui Nhơn, nhưng hiện anh đang sống ở TP.HCM

sadness_hn wrote:


Em không biết phải làm sao nữa để mẹ em hài lòng, làm sao để mẹ em thấy hạnh phúc với cuộc sống, lối mòn trong suy nghĩ của mẹ em làm sao để thay đổi được.

Anh Mon đọc nhiều sách tâm lý thế thì anh có lời khuyên nào cho vấn đề của em và mẹ không?

 


Anh nói thật với em điều này em đừng buồn: Không ai có thể chữa được người khác ngoài bản thân họ

Người thân của anh có hàng đống người cũng như mẹ em, anh cũng muốn chữa chứ, thế nhưng anh biết là anh không đủ khả năng, nếu em chữa được thì em có thể giúp anh

Một lần nữa anh lại nói: Người dốt họ rất nguy hiểm và phiền phức, bởi vì họ không bao giờ biết đâu là đúng đâu là sai, đâu là tình cảm chân thành và đâu là dối trá

Cách tốt nhất cho em: Sống xa gia đình và ít liên lạc để lâu lâu gặp nhau thì còn nhớ đến nhau. Khi nào em làm ra nhiều tiền rồi thì lúc đó em cho mẹ em sống 1 cuộc đời khác, lúc đó mẹ em sẽ tự thay đổi thôi, còn hiện tại thì anh bó tay

sadness_hn wrote:


Em không biết phải làm sao nữa để mẹ em hài lòng, làm sao để mẹ em thấy hạnh phúc với cuộc sống, lối mòn trong suy nghĩ của mẹ em làm sao để thay đổi được.

Anh Mon đọc nhiều sách tâm lý thế thì anh có lời khuyên nào cho vấn đề của em và mẹ không?

 


Anh nói thật với em điều này em đừng buồn: Không ai có thể chữa được người khác ngoài bản thân họ

Người thân của anh có hàng đống người cũng như mẹ em, anh cũng muốn chữa chứ, thế nhưng anh biết là anh không đủ khả năng, nếu em chữa được thì em có thể giúp anh

Một lần nữa anh lại nói: Người dốt họ rất nguy hiểm và phiền phức, bởi vì họ không bao giờ biết đâu là đúng đâu là sai, đâu là tình cảm chân thành và đâu là dối trá

Cách tốt nhất cho em: Sống xa gia đình và ít liên lạc để lâu lâu gặp nhau thì còn nhớ đến nhau. Khi nào em làm ra nhiều tiền rồi thì lúc đó em cho mẹ em sống 1 cuộc đời khác, lúc đó mẹ em sẽ tự thay đổi thôi, còn hiện tại thì anh bó tay

fr33d00m wrote:

Vd: Em muốn có 1 thân hình vạm vỡ như tài tử Arnold Schwarzenegger(người đóng vai người máy huỷ diệt trong loạt phim Terminator) thì em chỉ việc ghép hình khuôn mặt của em vào hình của ông ấy, và tập trung suy nghĩ, giữ hình ảnh đó, tưởng tượng ra cơ thể mình sẽ được như vậy hả anh?

Nhưng vấn đề em thắc mắc nhất chính là trong thời gian đó, liệu ta có phải kết hợp thêm việc tập luyện, ăn uống điều độ không anh?? Hay là chỉ cần tưởng tượng trong 1 khoảng thời gian đủ lâu và đủ nhiều thì ta sẽ được cái mà ta mong muốn, anh đã từng nói rằng những gì ta tin tưởng mà không trái với tự nhiên thì chắc chắn sẽ trở thành sự thật, hay ý của anh muốn nói là việc ta tưởng tượng hình ảnh đó trong đầu sẽ giúp ta ý thức mà thực hiện các hành động CẦN THIẾT để đạt được kết quả như ta mong muốn??  



Câu anh tô màu là chính xác: Việc các bạn tưởng tượng hay bị ám ảnh bởi cái gì đủ mạnh thì bộ óc của các bạn gồm 3 tầng ý thức-tiềm thức-vô thức sẽ tái tạo và xử lý thông tin giúp các bạn thực hiện các hành động CẦN THIẾT để đạt được kết quả mà các bạn mong muốn

Lấy ví dụ của fr33d00m: Nếu em ghép khuôn mặt của mình với thân hình của Arnold Schwarzenegger (anh cũng rất mê ông này) và tưởng tượng đủ mạnh thì bộ óc của em nó sẽ thay đổi như sau:

Bên trong: Nó sẽ xử lí thông tin để cơ thể em gần như ông ấy

Bên ngoài: Em sẽ nảy sinh ra suy nghĩ về việc tập thể dục, em thích tập thể dục hơn và hay say hơn

Có nghĩa là: Trước khi bị ám ảnh em không hề có suy nghĩ về việc tập thể dục, nhưng sau khi bị ám ảnh thì em lại muốn đi tập thể dục-cái khác biệt là ở chỗ đó

Doremon lấy ví dụ của mình vì Doremon đã sống trong phép màu mấy năm rồi. Vào mùa mưa thì cứ khi nào Doremon giặt đồ thì trời lại nắng và đồ mình khô, còn người khác là cứ bị mưa và đồ không khô. Họ bảo Doremon may mắn... thế nhưng không phải bởi tại vì: Bộ có của Doremon cụ thể là tầng vô thức nó sẽ tính toán và xử lý thông tin mà nó nhận được và nó biết gần như chính xác là ngày mai trời không mưa, cho nên tự nhiên ngày mai Doremon lại muốn giặt đồ

Các bạn hiểu ý Doremon muốn nói không? Có nghĩa là khi các bạn bị ám ảnh bởi cái gì đó thì vô thức nó sẽ "chỉ đường" cho các bạn như: tự nhiên hôm đó không biết vì lí do gì mà các bạn lại thích làm cái này, và nhờ làm nó mà các bạn lại gặp được cái mình muốn...

Lấy ví dụ về bạn Brian Tracy, ông ta đã chỉ kỹ thuật này cho rất nhiều người, và có người người muốn thành triệu phú trong 5 năm thế là ông ta liền áp dụng, nhưng không biết tại sao vào hơn 1 năm sau ông ta lại đưa ra 1 quyết định cực kì tệ hại và do vậy mà công ty ông ta phá sản. Nhưng chính nhờ công ty phá sản mà ông ta liền lập 1 công ty mới ở 1 thị trường mới và quả thật 4 năm sau ông ta thành triệu phú.

Cái mấu chốt là vậy: Vô thức nó sẽ tính toán và xử lí lượng thông tin khổng lồ để cho các bạn thứ các bạn bị ám ảnh. Muốn làm điều này thì nó sẽ điều chỉnh lại toàn bộ hoạt động của các bạn, có thể các bạn sẽ tình cờ gặp cái gì đó, hay gặp ai đó, hay bị đuổi việc... nhưng tóm lại tất cả những sự kiện đó cũng chỉ để nhằm mục đích duy nhất: cho các bạn thứ các bạn bị ám ảnh

Quay lại vấn đề về ai có con nhỏ:

Nếu các bạn muốn cho nó sắc đẹp thì treo trong phòng nó tấm hình người mẫu, cứ cho nó nhìn vào và nói với nó: con dễ thương giống anh (hay chị) đó-Cái này là các bạn đang giúp đứa nhỏ mô phỏng sắc đẹp của nhân vật trong hình

Nếu muốn nó kiên trì như Edison thì cho nó đọc sách viết về Edison ở dạng truyện thiếu nhi sau đó cứ nói với nó: Con kiên trì giống như Edison

Muốn thông minh như Albert Einstein thì cũng như thế, cho nó đọc sách viết về Albert Einstein và cứ nói: con thông minh giống như Albert Einstein

Tương tự cho bất cứ cái gì mà các bạn muốn con mình có. Lúc này bộ óc của đứa bé nó sẽ tái tạo và xử lí thông tin để khiến

Về ngoại hình: gần giống với người trong bức ảnh

Về kiên trì: sẽ gần giống Edison

...................

Doremon cung cấp cho các bạn một thí nghiệm về y học-Doremon không nhớ đọc nó ở tạp chí nào, để các bạn thấy được sự kinh khủng của nó:

Thí nghiệm như sau: Bác sĩ cho 2 nhóm bệnh nhân cùng bị bệnh cảm uống cùng loại thuốc như nhau-loại thuốc này chẳng phải là thuốc mà chỉ là thức uống bình thường

Nhóm 1: Bác sĩ nói thật đó là loại thức uống bình thường, sau khi bệnh nhân uống xong thì không có hiện tượng gì xảy ra

Nhóm 2: Bác sĩ nói láo rằng đó là thuốc trị bệnh cảm, sau khi họ uống xong thì hầu như họ đều hết bệnh. Và bác sĩ kiểm tra nồng độ máu... thì thấy mọi thứ đều thay đổi

Cái kinh khủng là đây: Vì bộ óc của các bệnh nhân nhóm 2 tin rằng đó là thuốc thật nên sau khi họ uống nó thì bộ óc của họ nó ra lệnh cho các thành phần sinh học trong cơ thể là tiết ra những chất hoá học khiến cho họ hết bệnh. Có nghĩa là bộ óc các bạn nó ra lệnh cái gì thì các thành phần khác trong cơ thể nó sẽ điều chỉnh như thế đó. Ở trường hợp này vì bộ óc nó tin là hết bệnh cho nên nó sẽ ra lệnh cho cơ thể là hết bệnh, và từ đó cơ thể của bệnh nhân nó sẽ tự động điều chỉnh bằng cách tự sản sinh ra những thay đổi nào đó khiến họ hết bệnh

Còn hàng loạt thí nghiệm như thế, có những người bị kết luận là bệnh ung thư và vô phương cứu chữa thế nhưng nhờ niềm tin mà họ có thể sống khoẻ mạnh tới hơn 10 năm so với dự đoán của bác sĩ

mimi_pro wrote:

Nhưng sao về phương diện tình cảm em không thể kiềm chế được.

Em có 2 người bạn gọi là rất thân với em,học với nhau 10 năm rồi. Một người sống vô tư,không lo nghĩ gì ,em bảo lo cho tương lai đi thì nó bảo tới đâu tính tới đó;một người quá tham vọng trong vấn đề học vị mà lại có tính tự cao quá mức,đến nỗi em giới thiệu Topic này nó đọc xong trang 1 lại nói một câu "tau cũng tầm cỡ như gã đó" rồi out luôn.

Em vừa thương vừa giận họ,nói chuyện không hợp nhau nhưng vấn hay qua lại,dẫn đến hay đi với nhau nhưng lại "không nói một lời".Em muốn tốt cho họ và ngược lại họ cũng dành cho em một tình bạn chân thành nhất.

Nhưng tư tưởng khác nhau quá,em luôn không để ý cũng như để người "không cùng đạo" ảnh hưởng đến mình nhưng sao em luôn nghĩ về 2 người này.Anh từng trải qua không anh Mon?Khó xử quá nếu là người khác thì em sẵn lòng nói câu"đạo bất đồng bất tương phùng,tau và mày khác nhau mục đích",nhưng 2 đứa này thì phải im lặng,rồi lơ đi. 


Cái này anh nói rất nhiều lần, đối với ước mơ thì nó theo em suốt đời còn đối với con người thì nó rất phiền phức. Anh nói với em thế này: em nên bỏ họ đi

Bản thân anh có rất nhiều bạn cả nam lẫn nữ và rất thân, không phải khoe chứ người thương anh rất là nhiều cũng như người thân nhưng anh đã bỏ tất cả mặc dù có thân đến mấy vì không hợp nhau thì mối quan hệ đó chẳng đưa em đi về đâu ngoài việc phí thời gian

Lí do như sau:

1. Con người ta chỉ sống có 1 lần rồi chết cho nên dù trong 1 ngày 24h em có như thế nào thì thời gian nó cũng trôi qua. Nếu em muốn phí thời gian của đời mình bằng cách cứ đi chăm lo và gìn giữ những mối quan hệ chẳng đi đến đâu thì đó là quyền của em anh không cấm. Riêng anh thì không thay vì tìm cách làm hài lòng họ thì bỏ cho rồi để sống cho ước mơ

2. Thế giới này rất rộng lớn, không có người bạn này ta tìm người khác. Có những người chỉ cần em trò chuyện tiếp xúc với họ vài lần thì đã có cảm giác như thân quen, gần gũi đến mấy chục năm, và ngược lại. Cho nên chẳng có gì phải nuối tiếc khi ta từ bỏ quá khứ, vì quá khứ nó cũng là dĩ vãng mà thôi,níu kéo để làm gì

3. Khi em sống cho ước mơ của mình thì 1 ngày 24h em luôn hăng hái, sau đó nếu em thích thì em có thể tham gia vào các tổ chức từ thiện nào đó trên thế giới như Hội Bảo Vệ Động Vật Hoang Dã.... tham gia hoạt động vào đó vài tháng thì em có thể tìm ra khối người hợp với mình

Có nghĩa là: Còn có hàng triệu con người có thể cùng em chia sẻ buồn vui, ước mơ... thế tại sao em không tìm đến họ mà cứ phải đi gìn giữ những mối quan hệ mà em cảm thấy không thích

Hiện anh không có bất cứ người bạn nào, nhưng anh rất vui vì việc anh muốn làm nó không hết thì lấy đâu đi quan tâm đến người khác nghĩ mình như thế nào. Sau khi anh xây dựng xong thứ anh muốn thì anh có thể tham gia Hội Leo Núi... rồi cùng đi chinh phục đỉnh Everest với họ, sau đó kết bạn luôn...

Em hiểu ý anh nói không: Thay vì thời gian em phí phạm để đi làm hài lòng người không hợp với mình thì em rèn luyện tài năng, sau đó vươn ra thế giới tìm người hợp với mình. Em muốn cái gì? Nếu em muốn làm từ thiện thì tham gia vào các câu lạc bộ từ thiện trên thế giới... Muốn câu cá thì tương tự... Muốn tìm người yêu thì tham gia vào các CLB đó... Có nghĩa là trên thế giới có rất nhiều loại tổ chức, mỗi tổ chức thì qui tụ những người có cùng sở thích lại với nhau. Em thích cái gì thì tham gia vào cái đó

Hơn nữa lúc này em kết bạn với người nước ngoài... nói chung là rất vui....

Còn vì lí do gì mà em không bỏ được thì đó là do em.

dragon.QN wrote:

Mong rằng em có thể gặp và tâm sự với một người như anh smilie !
 


Thì bây giờ em đang gặp và tâm sự với anh trên diễn đàn nè smilie

ducanh53252 wrote:


Anh MON ơi, anh hay xem những nhân vật nổi tiếng nào thế ??? cho em biết được không, em cũng muốn bỏ vào đầu những thông tin, hình ảnh như anh, em muốn 1 ngày nào đó không xa mình cũng gần giống họ ??? smilie smilie  


Sau này anh sẽ cung cấp cho, đó là Donald Trump

zagon_zozo wrote:


Và nếu tháng thứ 3 không thành công thì anh sẽ thành công ở tháng thứ 4 hay tháng thứ 5 và cứ như thế nhưng anh nhất định sẽ làm được trong thời gian gần nhất trong vòng năm nay để năm 2014 còn viết về nghĩ cảm nhận thế nào là “tự do về mặt tài chính”.

 


Cảm ơn em đã chia sẻ và em yên tâm nếu tháng thứ 3 không thành công thì anh cũng sẽ tiếp tục cho đến khi nào nó thành công thì thôi

Anh tin rằng ngay tại thời điểm này thì em đã bắt đầu bước sang 1 cuộc đời mới, cuộc đời này anh nghĩ nó đáng sống phải không? Bởi vì khi em bước ra thế giới mới biết nó rộng lớn đến cỡ nào và cảm giác về cuộc đời nó sẽ thay đổi

Anh sẽ cung cấp thêm công cụ để em đủ sức biến ước mơ của mình thành hiện thực

sadness_hn wrote:


@doreamon: Từ 1 chuyện buồn trong quá khứ nên có lần em đã đặt nick như vậy ở 1 forum, sau đó thành thói quen, và tính em cũng hay quên nữa nên từ đó tất cả các diễn đàn em để chung một nick và một mật khẩu để dễ nhớ chứ cũng không hẳn là mình còn buồn về chuyện cũ đó.

Em nghĩ rằng "quần áo không làm nên thầy tu", cái quan trọng là mình thấy sao thôi, mấy cái hình thức bên ngoài coi trọng làm chi.

Em thấy "cỗ máy in tiền" của anh để thực hiện với em thì hơi viển vông (tuy với anh thì được) nên em sẽ quay lại con đường cũ owner business của mình, cảm ơn anh đã khích lệ tinh thần. Đầu tháng tới em sẽ bắt đầu gây dựng lại công việc. Một năm tới năm rưỡi nữa em sẽ mở 1 chi nhánh nhỏ thử nghiệm trong SG, mong là khi đó có dịp gặp anh offline giao lưu nhé smilie  


Em nhầm rất nhiều thứ về thế giới này, cụ thể em vẫn chưa hiểu được bài viết về niềm tin

Nếu như em ngày nào cũng xem phim kinh dị thì anh đảm bảo sau 6 tháng-1 năm thì cơ thể của em cụ thể là khuôn mặt nó sẽ biến đổi gần như các nhân vật trong phim kinh dị-đây là thí nghiệm khoa học cho nên đừng nên xem thường để rồi chết thảm

Một trong các phương pháp dùng để tạo ra sự ám ảnh trong bộ óc mà Doremon đã nói là Imagination-Sự tưởng tượng. Ứng dụng của nó như sau: nếu ai đó muốn giảm cân thì đi mua tấm hình của những vận động viên về cắt đầu của họ ra (cắt đầu của tấm hình) sau đó thay vào là hình của các bạn.

Có nghĩa là các bạn tạo ra một tấm hình nào đó có khuôn mặt là của mình còn cơ thể là như các bạn mong muốn như mảnh mai... sau đó photo tấm hình đó ra và dán đâu đó cứ ngày nào cũng nhìn và tưởng tượng thì bộ óc các bạn nó sẽ tự điều chỉnh để các bạn gần giống như trong hình-cụ thể các bạn sẽ ăn ít hơn, tập thể dục nhiều hơn...

Nếu ai đó có con nhỏ thì tránh cho nó xem các hình ảnh quái dị, còn nếu muốn thì Doremon chỉ các bạn bí mật sau: Các bạn có muốn nó lớn lên xinh đẹp hay không? Nếu muốn thì đi mua hình ngôi sao, người mẫu về... photo 1 tấm bự treo trong phòng nó. Sáng ngủ dậy cho nó nhìn vào tấm hình đó sau đó nói: con giống chị (hay anh) đó, tương tự cho lúc tối. Cứ làm thế để cho bộ óc của đứa bé nó tin thì xác xuất để gương mặt của đứa nhỏ này lớn lên giống nhân vật trong hình là cực kì lớn

Tương tự cho bất cứ một tính cách nào nếu như các bạn muốn tập cho con các bạn. Đây là những lời khuyên vô giá mà các bạn nên áp dụng. Có nghĩa là các bạn có thể cho con cái các bạn bất cứ cái gì từ ngoại hình cho đến tài năng nếu như các bạn thật sự hiểu và áp dụng bài viết về niềm tin

Doremon mặt dù đã 27t thế nhưng Doremon đã áp dụng cái này cho mình. Doremon chỉ bỏ vào đầu các hình ảnh mà Doremon muốn mình trở thành và sau 2 năm thì Doremon đã gần giống như họ. Khuôn mặt các bạn chỉ cần thay đổi 1 tí là nó khác liền. Cụ thể bây giờ Doremon cười nó cũng gần như người Doremon hay xem...

Tóm lại: đừng nên xem thường cái thứ này cho nên bạn sadness_hn nếu em cứ dùng cái nick này đồng nghĩa em luôn khẳng định cho bộ óc là em buồn và xác xuất để em buồn cũng như các sự kiện đau thương nó sẽ đến với em là cực lớn

Tương tự cho những ai cứ hay dùng từ: tôi ngu, tôi dốt, tôi buồn... hay các bạn cứ nghe, nhìn, thấy những thứ đó thì xác xuất để các bạn trở thành như thế là cực lớn

Donald Trump có câu nói rất nổi tiếng này các bạn nên nhớ: You hang out with losers and you become a loser

Có nghĩa Donald Trump cũng như bất cứ con người thành công nào cũng tuân thủ nguyên tắc:

-Không ngồi cùng bàn với kẻ thất bại, rên rĩ

-Không dùng các ngôn từ liên quan đến thất bại, nghèo nàn, đau khổ

-Không xem các khung cảnh nghèo nàn

Có nghĩa là khi sinh ra thì tài năng của các bạn nó là vô hạn, thế nhưng do các bạn cứ tiếp xúc và giao lưu với những kẻ mà họ chỉ biết: cái này không được, cái kia không được... từ đó các bạn cũng bị nhiễm theo: cái này không được, cái kia không được.

sadness_hn wrote:


Nếu theo như anh nói việc học ở trường là không cần thiết, sau này có con anh dẫn nó đi chơi khắp nơi, hưởng thụ mọi cái tốt đẹp của cuộc sống. Thế thì vấn đề em băn khoăn đó là anh có cho nó tới trường không, hay anh chỉ tự dạy ở nhà thôi? Và nếu có cho đi học thì theo anh cho con học tới lớp mấy là đủ?


 


Theo dự định của Doremon thì như sau (dự định này có thể thay đổi-thay đổi về thời gian thực hiện thôi, còn hành động đã dự định thì phải làm, có điều làm sớm hay muộn)

-Từ đây cho đến 30t phải xây dựng cho được "cỗ máy in tiền tự động"

-Từ 30-35t kiếm người bạn đời và đi du lịch khắp nơi trên thế giới, tiền bạc thì có "máy in tiền nó in" nên khỏi bận tâm đến vấn đề này

-Từ 35 trở đi nếu muốn thì tiếp tục đi chơi tiếp còn không thì kiếm chỗ nào đó xây dựng gia đình

-Có con cái thì cho nó học ở nơi nào đó-không nhất thiết gì phải sống ở Việt Nam, cho nó học đến lớp 5 thôi, sau đó dẫn nó sang Châu Au hay nơi nào đó cho nó tiếp tục học. Có nghĩa là học ở mỗi nơi mỗi chút, nhân cơ hội đó mình đi theo nó chơi luôn, có thể qua Châu Au sống 4 năm để cho nó học từ lớp 6-9. Sau đó cứ thế

Muốn làm được điều này thì

-Phải đủ tri thức để giáo dục nó và cung cấp cho nó một hướng đi tốt nhất trong đời

-Phải có một "cỗ máy in tiền tự động"


Việc các bạn muốn làm ra "cỗ máy in tiền" như Doremon đề cập thì theo nhiều người điều này là viễn tưởng. Thế nhưng Doremon nói với các bạn như sau. Hiện Doremon đang có trong tay công thức để chế tạo "cỗ máy in tiền tự động" thoã mãn điều kiện sau:

-Không cần làm vẫn đẻ ra tiền

-Không đụng chạm đến ai

-Có thể in ra 5.000-10.000 USD/ngày

-Không dính líu đến trách nhiệm

.......................

Nói tóm lại là nó thoã mãn tất cả những gì mà Doremon muốn, và công thức này Doremon học được từ người khác thôi, những người họ cũng có cùng quan niệm như Doremon, đó là họ không muốn làm mà chỉ muốn có tiền để chơi thôi. Doremon tốn rất nhiều thời gian và tiền bạc mới moi được công thức này từ họ, còn họ là ai thì Doremon không tiết lộ được, vì những người này họ không muốn ai biết đến mình

Những người này đều ở Mỹ, họ đã xây cỗ máy in tiền của họ trong 2 năm nỗ lực, và hiện nó in cho họ 5.000 USD/ngày=100 triệu VND/ngày. Những người này họ không muốn in ra nữa thôi, họ mà muốn thì có thể họ làm ra 100.000 USD/ngày cũng chẳng khó khăn gì. Hiện giờ có lẽ họ đang hưởng thụ ở Mexico hay Hawaii...

Doremon đang thu thập toàn bộ thông tin liên quan đến vấn đề này và cũng đang trong giai đoạn xây dựng nó và sẽ ráng gọt giũa làm sao để các bạn cũng có thể làm được. Đối với chúng ta nếu 1 ngày nó in ra khoảng 20 triệu VND thì các bạn tiêu xài cũng không hết

Cho nên: KHÔNG CÓ CÁI GÌ LÀ KHÔNG THỂ-Vấn đề còn lại là các bạn có chịu động não hay không

Hiện giờ Doremon đang rất bận và phải chiến đấu vất vả hơn trước bởi vì Doremon đã đổi 1 lượng tiền lớn để có công thức này, cho nên nếu khoảng 3 tháng nữa mà không xây được nó ở mức cơ bản là in ra khoảng 1 triệu VND/ ngày thì chỉ có ra đường ở vì hết tiền smilie

Bạn sadness_hn sửa lại cái nick đi, tức là bỏ nick đó để lập nick khác, lí do thì đọc lại bài Niềm Tin, thay vì đặt nick là sadness_hn thì đặt lại nick mới là happiness_hn

sadness_hn wrote:


Em muốn hỏi anh một câu đó là em vẫn nghĩ người bạn đời là người bạn tri kỉ, chia sẻ cuộc sống và tất cả mọi thứ.

Sau 1 ngày dài mệt mỏi hay gặp chuyện không vui mà ko thể nói được cho ai để giải toả nỗi lòng, chỉ mong về nhà với tổ ấm bé nhỏ, có 1 người bạn - người yêu chịu nghe mình nói và chia sẻ với mình.

Nếu anh nói là tránh việc đó, vậy thì khó quá, có tâm sự ắt cần nơi trút, để lâu trong lòng ko sớm thì muộn cũng sẽ điên, vậy mà a lại bảo là không nên nói ra, có ai nắm tay từ sáng tới tối được đâu, cuộc sống luôn có những bất ngờ, vợ chồng cũng vậy, sao tránh khỏi lúc bất đồng.

Nếu cuộc sống luôn luôn là hạnh phúc thì em nghĩ đó không còn là cuộc sống, cứ trắc trở, cứ khó khăn để mỗi lần vượt qua được lại là 1 lần được hạnh phúc, và nếu có một người bạn đồng hành cùng ta dù đau khổ, bệnh tật hay giàu có, vui vẻ thì càng tuyệt vời hơn chứ ạ?

Câu cuối, anh cho e xin lại tên mấy giáo trình Slang + Idiom dược không ạ? Và mấy cái đó học song song với Effortless English hay học xong EE mới học. Em cảm ơn anh nhiều ạ.
 


Anh góp ý với em như sau, mặc dù anh chưa có người yêu, bạn đời, bạn tri kỷ... nhưng lĩnh vực này anh đã bỏ không ít thời gian để nghiên cứu, thế nhưng đây cũng chỉ là quan niệm của anh thôi và quan niệm này anh tích luỹ được từ những người lập gia đình và mảng Tâm Lý học, cho nên có thể nó không phù hợp với em và người khác

Vấn đề hạnh phúc mà anh tìm kiếm thì có lẽ nó khác với phần đông dân số bởi vì:

1. Cái anh vươn tới là cái toàn mỹ và toàn bích cho nên anh không chấp nhận bất cứ một cảm giác hay mối quan hệ nào dẫn tới đau khổ, vì vậy thà anh sống 1 mình còn hơn dính vào bất cứ một mối quan hệ nào, bởi tại vì anh đang vui vẻ và có thể sống như thế cho tới chết thì lí do gì để tìm kiếm đau khổ

2. Nếu có bạn đời thì người này phải hoà hợp, và sự hoà hợp này thì phải là tâm hồn, tư duy... nếu không cuộc hôn nhân đó cũng chỉ dẫn tới địa ngục. Em có biết Anthony Robbins ông ta đã chia tay người bạn đời thứ nhất và hiện đang sống với người thứ 2, ông ta cũng tâm sự rằng hôn nhân chỉ dẫn người ta đến 2 con đường: hạnh phúc nếu 2 người có cùng lí tưởng và ước mơ và địa ngục nếu ngược lại. Người Mỹ họ khác Việt Nam ở chỗ là họ có tự do trong việc chia tay, li dị, còn chúng ta thì cứ ráng mà sống

Robert Kiyosaki ông ta có một người vợ tuyệt vời, người đã cùng ông ta vượt qua biết bao sóng gió nói chung là hoạn nạn có nhau

Thế câu hỏi anh đặt ra cho em

1. Em có người bạn đời để làm gì?

-Nếu có chỉ vì đến tuổi phải lấy chồng, cưới vợ.. thì anh không nói

-Nếu em xem đó là người để em trút bầu tâm sự, tức là như em nói "Sau 1 ngày dài mệt mỏi hay gặp chuyện không vui mà ko thể nói được cho ai để giải toả nỗi lòng, chỉ mong về nhà với tổ ấm bé nhỏ, có 1 người bạn - người yêu chịu nghe mình nói và chia sẻ với mình." thì lúc này em hãy nhớ: giữa việc tâm sự và cùng chia sẻ hoạn nạn nó khác với việc xem người bạn đời như chỗ để ta "giận cá chém thớt", và thước đo này nó mong manh lắm

Nhưng dựa trên hiểu biết của anh: hầu như những cuộc hôn nhân như thế chẳng đưa đi về đâu cả-em cứ dùng cuộc đời của mình để kiểm tra. Vì tâm lý con người nó rất phức tạp, cái này anh đã nói trong bài NLP: nếu như em cứ muốn giải toả cơn tức giận bằng cách tâm sự với người bạn đời thì rất nguy hiểm-cái nguy hiểm này sẽ tới trong 1 thời gian không xa

Quan niệm của em: "Nếu cuộc sống luôn luôn là hạnh phúc thì em nghĩ đó không còn là cuộc sống, cứ trắc trở, cứ khó khăn để mỗi lần vượt qua được lại là 1 lần được hạnh phúc, và nếu có một người bạn đồng hành cùng ta dù đau khổ, bệnh tật hay giàu có, vui vẻ thì càng tuyệt vời hơn chứ ạ?"

Anh nói với em, quan niệm đó cũng là quan niệm của em thôi, và quan niệm này là quan niệm của phần đông dân số, cho nên cuộc đời em không sớm thì muộn cũng như thế: đó là cứ hạnh phúc sau đó gian nan, trắc trở... quay lại vấn đề TIN CÁI GÌ THÌ CÓ CÁI ĐÓ

Còn quan niệm của anh nó khác: anh muốn từ đây cho tới chết cuộc đời anh chỉ toàn hạnh phúc

Cái khác biệt: em không biết cái gì để làm và lấp đầy 24t đồng hồ cho nên cảm giác của em nó bị "chai lì" có nghĩa là cứ bao nhiêu đó

Còn anh thì thiếu gì cái để làm, những thứ anh làm mà cụ thể là những thứ anh muốn hưởng thụ thì từ đây cho tới chết cũng không hết-thế lí do gì để anh chọn cuộc đời phải gian nan, trắc trở sau đó vượt qua nó rồi thấy hạnh phúc

Anh miêu tả cuộc đời của con người bình thường như sau: Khi có gia đình và con cái thì

-Sáng dậy đi làm, tối về đi ngủ

-Vợ chồng thì lâu lâu cũng có tiếng qua tiếng lại

-Có gì thì kể cho nhau nghe

...... Tóm lại: Cuộc đời nó cũng chỉ có bao nhiêu đó rồi chết, cho nên những cảm xúc như sau nó cứ xoay vòng: yêu thương sau đó giận, sau đó cãi lộn, sau đó làm lành...

Còn cuộc đời của anh thì như sau:

-Phải hưởng thụ cho hết cái tốt và cái đẹp trên đời-cái này thì có hưởng thụ tới chết cũng chưa hết

-Anh sẽ tìm ra người bạn đời như mong muốn sau đó cả hai cùng hưởng thụ với nhau

-Sau đó xây dựng gia đình sinh con đẻ cái... dạy cho nó học, dẫn nó đi khắp nơi trên thế giới... Nói tóm lại là phải có thứ gì đó khiến 2 vợ chồng cùng làm chung... Lúc này thì lấy đâu ra bực tức để tâm sự

Muốn sống được cuộc đời như anh nói thì phải thoả mãn

-Phải có tiền và không cần làm gì nhiều vẫn có tiền

-Phải thừa tiền mới đủ để hưởng thụ

-Hai vợ chồng phải có cùng ước mơ, cùng tính cách và thấu hiểu lẫn nhau

-Không đụng chạm gì đến ai để tránh trách nhiệm và những chuyện phiền phức

-Có tự do

................

Nếu em thoả mãn như thế thì

-Em không phải đi làm thì lấy đâu em mệt mỏi và bực tức cả ngày sau đó phải kiếm người tâm sự để giải toả

-Nếu em tìm được người hoà hợp với mình thì lấy đâu ra hai người phải gây gỗ cãi lộn sau đó làm lành

-Thời gian 24h/ngày của em chỉ dành để chơi chơi và chơi, chơi với ai? chơi với người bạn đời, với con cái. Chơi ở đâu? Chỗ nào đẹp nhất trên thế giới thì chơi, thích chỗ nào chơi chỗ đó...

Tóm lại cuộc đời như thế hoàn toàn nó khác với em mô tả, và anh cũng không biết trả lời sao cho câu hỏi của em vì anh thật sự không hiểu tại sao em lại đi chọn cuộc đời đó. Và đây là lí do:

1. Muốn không làm mà vẫn có tiền thì thật sự là nan giải. Có cái nghề nào như thế không? Đương nhiên là em không biết, thế nhưng anh biết vì anh đã tốn công sức để tìm ra nó, vì chỉ có cái nghề không cần làm vẫn đẻ ra tiền mới giúp anh sống như mong muốn

2. Có cái nghề nào mà có tự do và không dính líu tới trách nhiệm, cãi vả hay không? Câu trả lời là có thế nhưng em không biết và em lại đi chọn cái nghề như bao con người, đó là phải tương tác, phải đụng chạm từ đó sinh ra gây gỗ, chán nản

3. Có người bạn đời nào hợp với mình không? Câu trả lời là có, có điều em không chịu tìm thôi và hãy nhớ tới câu này "Nồi nào thì vung nấy"

Kết luận: Những gì Doremon cung cấp cho các bạn cũng chỉ mục đích này và đã nói rất nhiều lần: Cung cấp một con đường để các bạn sống một cuộc đời hạnh phúc nhất và hoành tráng nhất mà con người có thể tưởng tượng được

Mấy giáo trình sang phần 2 sẽ cung cấp sau

fr33d00m wrote:

Em chưa hiểu việc tránh xa người mình yêu thương ở đây là như thế nào. Vd: Em đang bực bội khó chịu, thì em sẽ phải liên kết cảm xúc đó với những thứ mà em ghét bỏ, không muốn thấy, và tránh hiện lên những hình ảnh, suy nghĩ của những người quan trọng với mình trong đầu, hay là trong trường hợp đó, tránh xa người mình yêu thương có nghĩa là mình bỏ đi đâu đó một thời gian, khi mình đã bình tâm trở lại thì mọi chuyện lại như bình thường hả anh?
Cám ơn anh, chúc anh có thêm nhiều niềm vui và sức khoẻsmilie 


Em nên làm cả 2 thì tốt, có nghĩa lúc bực bội khó chịu

1. Nên suy nghĩ tới người mình ghét... mục đích là để dồn mọi cảm giác tức giận đó tới người mình ghét, khiến cho mình càng ghét người đó hơn

2. Tránh xa người mình yêu thương, có nghĩa là đi đâu đó đừng gặp họ là được

Tương tự cho trường hợp ngược lại, lúc cảm thấy hạnh phúc, sung sướng

1. Nghĩ tới cái mình thích, người mình yêu thương... mục đích là để dồn cảm giác hạnh phúc đó tới họ, khiến cho minh sẽ càng thích cái mình thích, càng yêu thương người mình yêu thương

2. Tiếp xúc hay gặp mặt trò chuyện với người mình yêu thương...

Em hãy nhớ đây mới chỉ là 1 chiều thôi, có nghĩa là em dồn cảm xúc hạnh phúc tới người mình yêu thương, thế nhưng họ lại làm những hành động khiến em khó chịu thì cảm giác yêu thương đó nó cũng giảm dần... Cho nên chỉ có "hoà hợp với nhau" thì mối quan hệ này sẽ đưa em tới thiên đường, còn không thì cũng phí thời gian và nhàm chán

Cho nên hiện tại anh chỉ dồn mọi cảm giác hạnh phúc và sung sướng lên ước mơ của mình thôi, còn sau này khi anh đã đủ khả năng để xây dựng các mối quan hệ bền vững như xây dựng gia đình, tìm bạn bè... thì anh sẽ dùng "phép màu" để tìm ra người hoà hợp với mình ( sẽ cung cấp công thức này cho bạn đọc sau)

Bởi vậy em cẩn thận với việc này, vì ước mơ, mục đích sống của em nó sẽ theo em suốt đời, nó giống như người bạn không bao giờ chia cắt, còn mối quan hệ với con người thì rất phức tạp, cái này anh đã nói rất nhiều lần: Người dốt họ rất nguy hiểm và phiền phức vì họ không biết cách ứng xử để người khác hài lòng, cho nên dù em có tốt với họ đến mấy thì cũng tới lúc cái dốt của họ nó bùng phát, và đây là lúc em cảm thấy thất vọng, thất vọng vì em đã tốn rất nhiều thời gian và sức lực cho họ, nhưng cái em nhận lại là: tức giận, thất vọng, hối hận...

gamo1102 wrote:

Cho mình hỏi một câu nhé, hiện nay mình đã chuyển sang học Effortless rồi, đồng thời mình cũng luyện phát âm nữa. Trong quá trình tìm tài liệu mình thấy bộ " Learn English via Listening", cá nhân mình thấy bộ này cũng tương tự LPT nhưng khối lượng cực nhiều và hay hơn LPT nhiều, cho mình hỏi bạn có biết bộ này không và mình có nên nghe thêm bộ này không hay chỉ tập trung vào luyện Effortless thôi?

 


Bộ Learn English via Listening bây giờ mình mới biết thế nhưng bạn không nên học nó vì tài liệu về English nói thật bạn có học cả đời cũng không hết đâu

Các bạn sợ Doremon bỏ sót tài liệu thế nhưng hầu hết tài liệu về English trên thế giới Doremon đã gom hết vào Laptop của mình, hơn 100GB thì các bạn đủ biết cỡ nào, thế nhưng Doremon chỉ lựa ra những cái đáng học và học để dùng ngay lập tức
Doremon mới đọc có mấy dòng thôi, vì đọc comment cãi vả mệt lắm. Doremon nói thế này

1. Ai thích đi học, coi trọng việc học trên trường thì cứ đi, đây là quyền tự do của các bạn, cũng như các bạn có quyền tôn trọng những người làm nghề giáo hay bất kì ai mà các bạn muốn

Riêng Doremon nhận xét trên cái chung, bản thân Doremon đã học không ít trường cho nên thầy cô thì không ít nhưng thực sự Doremon không tôn trọng bất cứ kì ai, thậm chí cả bậc cha chú của mình. Lí do: họ có dạy cho Doremon được cái gì đâu. Tóm lại thước đo của Doremon với các bạn nó khác

Nhưng bản thân Doremon cũng không công kích từng cá nhân vì làm vậy thì "quơ đũa cả nắm", vì con người không ai giống nhau, nhà giáo cũng vậy có những người họ thực sự đáng để người khác kính trọng, và có những người họ chỉ là bọn chó chết mặc dù họ cũng khoác trên mình danh hiệu "nhà giáo"

Còn việc giáo dục Việt Nam Doremon đã nói, xét về cái chung thì Doremon đã nhận xét rất nhiều: đó là thứ giáo dục rác rưỡi, đương nhiên các bạn có quyền phản đối vì có ai cấm đâu. Nhưng tốt nhất là thôi khỏi, vì cái này có tranh luận đến chết cũng không hết

Doremon có thể bỏ thời gian để giải thích lí do cho các bạn về vấn đề giáo dục ở Việt Nam, nhưng không cần thiết vì cái này đã nói rất nhiều lần trong bài viết và để làm chi khi mà chúng ta không thay đổi được

2. Ai muốn nghỉ học thì Doremon động viên vì Doremon đang đi trên con đường này, cho nên chúng ta sẽ dễ dàng hiểu được nhau. Lí do: Thước đo của Doremon với người khác là không giống nhau

-Việc đi học nếu các bạn thích thì không nói làm gì, còn nếu các bạn ghét thì nó chỉ làm cho cuộc đời của các bạn chỉ toàn ngày tháng nhàm chán

-Doremon luôn đặt ước mơ và lòng ham sống lên số 1, vì có là triệu phú, giáo sư mà các bạn chán đời không có sức sống thì sống để làm gì? Ngay cả AJ Hope ông ta cũng chửi nền giáo dục ở Mỹ là đống phân, vì nước nào cũng vậy thôi. Việc giáo dục trên trường đa phần là đào tạo ra lực lượng làm thuê, mà đã làm thuê thì các bạn phải vâng lời, nghe dạ... nói tóm lại là các bạn không thể sống cho ước mơ và ham muốn của mình. Và AJ Hope cũng khuyên người khác nghỉ học mặc dù ông ta là nhà giáo

.......................

Tóm lại là còn nhiều thứ lắm. Cho nên vấn đề này không nên tranh cãi làm gì. Nếu ai thấy việc đi học giúp mình nên người, sống hạnh phúc thì đi... còn không thì nghỉ-nhưng nghỉ ở đây không có nghĩa là các bạn trở thành kẻ thất học mà là các bạn học tri thức mình muốn, học để sống hạnh phúc, học để nên người, học để tìm thấy cái đẹp của tri thức chứ không phải học để lấy bằng cấp và điểm số như trên trường. Vậy thôi

Còn nghỉ học thì có Doremon giúp đỡ vì Doremon đi trước nên có kinh nghiệm.

Các bạn hãy nhớ những tấm gương trên thế giới, người ta bị bệnh tật, mất mát, nghỉ học từ nhỏ... mà còn sống hoành tráng và hạnh phúc, còn các bạn có việc nghỉ học không có tấm bằng cũng lo sợ, vậy cho tới khi nào các bạn mới hết lo sợ đây?

Cho nên những ai đã hiểu topic và dám sống thì chúng ta làm chuyện chúng ta, còn người khác thì kệ họ, vì đối với những kẻ đầu đất thì có tranh luận cũng bằng thừa

fr33d00m wrote:
Và anh Mon ơi, em có 1 câu hỏi này muốn hỏi anh ạ, anh nói rằng tất cả những gì ta thực sự tin tưởng khi nghĩ về nó, thì nó sẽ xảy đến với ta. Nhưng khi ta luôn giữ cho mình những suy nghĩ lạc quan và tích cực, tại sao lại vẫn có những chuyện không hay đến với ta mặc dù ta không nghĩ, hay mong muốn về nó?
p/s: Vì anh mà em đâm ra mê muội truyện Vagabond mất rồi smilie 


Câu trả lời cho em như sau

1. Em đã tốn mất mười mấy năm mới có được số phận như bây giờ, cho nên "quá trình tẩy não" không phải là 1 sớm 1 chiều. Em càng bỏ vào đầu cũng như suy nghĩ lạc quan bao nhiêu thì xác xuất để các sự kiện may mắn xảy ra cho em càng lớn. Điều này có nghĩa là nếu như em luôn lạc quan mà các chuyện không hay vẫn xảy ra cho mình, thì có nghĩa rằng thông tin mà em chứa trong đầu mười mấy năm nó quá tệ hại, cho nên nếu em suy nghĩ bi quan thì các chuyện xấu sẽ xảy ra với em càng nhiều

2. Nhớ lại bài Comfort Zone: Khi em dùng "phép màu" để thay đổi cuộc sống thì chắc chắn các sự kiện em không tưởng tượng được sẽ xảy ra. Cụ thể:

Lúc trước khi chưa đọc topic này thì số phận của em sẽ đi từ A-B. Nhưng đi đọc xong thì em đã có suy nghĩ khác dẫn tới cuộc đời của em sẽ đi từ A-C. Muốn làm điều này thì tự nhiên sẽ "sắp xếp" lại "quỹ đạo" cho toàn bộ cuộc đời em, có nghĩa là bây giờ em nên chủ động tạo ra sự thay đổi, thay vì thụ động ngồi chờ thay đổi tới. Nếu không thay đổi thì em vẫn đi từ A-B, còn muốn đi từ A-C thì sẽ phải thay đổi. Mà đã thay đổi đi lên thì bắt buộc phải gặp khó khăn, có muốn tránh cũng không được

Khi gặp khó khăn thì anh đã nói: đọc lại bài hai mặt đối lập. Khó khăn xuất hiện thì lợi thế của nó cũng xuất hiện theo, cơ hội cũng tìm đến

Cho nên anh nói em phải lạc quan để chi? để thấy được cái lợi trong cái hại, thấy được cơ hội trong khó khăn. Tức là em thấy được mặt trái của vấn đề

Trái lại những người bi quan thì cái họ thấy: là tiêu cực, là khó khăn...

Em hiểu những điều anh nói không? Có nghĩa là mặt dù chúng ta cùng sống trong 1 thế giới vật lí thế nhưng chúng ta lại khác nhau về thế giới tâm lí. Cái này anh đã phân tích rất nhiều lần

Người hạnh phúc họ thấy: thế giới này chỉ toàn cái đẹp, là nơi để ta hưởng thụ
Người đau khổ họ thấy: thế giới này chỉ toàn cái xấu, đời là bể khổ

Người giàu: tiền rất dễ kiếm
Người nghèo: tiền rất khó kiếm

.....................

Cho nên em phải luyện tập: chỉ bỏ vào thông tin tích cực, lạc quan, chỉ suy nghĩ lạc quan... để rồi em sẽ thấy được những cái tích cực, lạc quan

Anh gặp rất nhiều khó khăn-nhờ nó anh mới tiến bộ nhanh đến như vậy, bởi vì bất cứ một sự kiện không mong muốn nào xảy ra cho anh thì anh đều tự hỏi: TỰ NHIÊN MUỐN NHẮN NHỦ VỚI TA ĐIỀU GÌ?

Lúc trước anh hay cho người khác mượn tiền, nhưng không 1 ai trả, anh rất vui vì anh học được 1 điều: không cho bất cứ một ai mượn tiền (trừ những người đặt biệt với mình thì không nói). Có nghĩa là anh mất mấy trăm nghìn để học bài học sau này khỏi mất số tiền lớn hơn

Lúc trước anh có bạn rất nhiều nhưng toàn là dốt nát, nhậu nhẹt, chửi bậy chửi bạ... từ đó nhận ra bài học: thà chết chứ không làm bạn với các hạng người như vậy vì chỉ chuốc hoạ vào thân

Lúc trước anh hay giúp đỡ người khác, thế nhưng họ thất bại lại quay sang đổ lỗi, từ đó nhận ra bài học: chỉ giúp cho những ai biết điều

Còn rất nhiều như thế...

Robert Kiyosaki bị mất 1 công ty do nể tình thân quen, bạn bè... nhưng ông ta cũng rất mừng bởi ông ta học được bài học: đã kinh doanh thì không có bạn bè, có nghĩa là ông ta hầu như không làm ăn với người quen...

Donald Trump cũng tương tự, bị phá sản vào giai đoạn còn trẻ, ông ta rất mừng bởi vì: ông ta vẫn còn nhiều thời gian để làm lại từ đầu

..................

Cái khác biệt anh đã nói với em: họ thấy được mặt trái của vấn đề

3. Khi đọc truyện Vagabond thì chú ý:

- Bộ được dịch bán thành truyện thì nó hay, còn bộ lưu hành trên mạng thì nó dịch dở hơn, khi nào giỏi thì đọc Tiếng Anh luôn

-Truyện này rất nhiều cảnh máu me, chém giết và sex... cho nên cẩn thận
HCM

Vẫn trong căn phòng nhỏ đối diện với chính mình, những dòng hồi ký của Roquentin-nhân vật chính trong kiệt tác của Sartre, đã đưa ta về nơi mà ta cần muốn đến

" Trời đất ạ! Chính tôi đã sống cuộc đời nấm hoang đó sao? Tôi sẽ làm gì với những ngày tháng của mình đây? Tôi sẽ dạo chơi. Tôi sẽ đến ngồi tại điện Tuileries trên một chiếc ghế sắt, hay tốt hơn để tiết kiệm, ngồi trên một chiếc ghế băng. Tôi sẽ đến đọc sách tại các thư viện. Và rồi? Mỗi tuần một lần đi xem chiếu bóng. Và rồi? Ngày chủ nhật tôi có đi xem người leo dây không? Tôi có đến chơi đánh cầu với những người hưu trí ở vườn Lục Xâm Bảo không? Và vào năm 30 tuổi! Tôi thương hại tôi.

Có những lúc tôi tự hỏi tốt hơn hết có nên tiêu trong một năm trọn cả ba triệu đồng còn lại của mình chăng, và sau đó... Nhưng nó sẽ đem đến cho tôi được cái gì? Những bộ y phục mới? Những người đàn bà? Những cuộc du lịch? Tôi đã có tất cả những thứ đó và giờ đây... đã hết rồi, chúng không còn làm tôi thèm khát hơn nữa: đối với những gì sẽ còn lại từ đó. Trong vòng một năm, tôi sẽ gặp lại chính mình, tâm hồn cũng trống rỗng như ngày hôm nay, chẳng có đến cả một kỷ niệm và chán nản mệt mỏi trước cái chết

Ba mươi tuổi! Và một trăm bốn mươi bốn ngàn lợi tức. Những phiếu lợi tức cứ phải ghi lại mỗi tháng. Tuy thế, tôi chưa là một ông già! Ước sao người ta ban cho tôi một cái gì đó để làm... Tốt hơn là tôi nên nghĩ đến chuyện khác, vì có lẽ trong lúc này, tôi đang tự chơi trò chơi đóng kịch với chính bản thân mình...

Một cuốn sách. Dĩ nhiên việc viết lại một cuốn sách cho đời mình thoạt tiên nó chỉ là một công việc đầy buồn chán và làm ta mệt mỏi, nó không ngăn cản tôi tiếp tục hiện hữu và cảm nghiệm rằng mình đang hiện hữu. Nhưng sẽ có một lúc khi mà cuốn sách được viết xong, cuốn sách ở đằng sau tôi và tôi nghĩ rằng một chút ánh sáng rực rỡ của nó sẽ rọi xuống quãng đời quá khứ của tôi. Lúc bấy giờ xuyên qua nó, có lẽ tôi có thể nhớ lại mà không cảm thấy kinh tởm về cuộc đời của mình

Có lẽ vào một ngày nào đó, khi nghĩ đến đúng giờ phút này, cái giờ phút ủ ê, cái giờ phút mà lưng khòm xuống, tôi đang chờ lúc đó để leo lên tàu, có lẽ tôi sẽ cảm thấy tim mình đập nhanh hơn và tôi tự nhủ: "Chính vào ngày đó, giờ đó, mọi sự sẽ khởi đầu"

Chính vào ngày đó, giờ đó, mọi sự sẽ khởi đầu...

Hai số phận được đặt lên trên bàn cân

Ông ta đang du lịch trên một con đường tuyệt đẹp, thế nhưng một tai nạn đột ngột xảy ra. Khi tỉnh dậy, ông ta thấy mình đang nằm trên một chiếc gường với toàn thân bỏng nặng. Không chịu cúi đầu trước số phận, con người này đã chiến đấu với chính bản thân mình. Một sự cố tiếp theo, tai nạn máy bay đã làm ông ta liệt nữa người từ hông tới chân. Có lẽ trong cuộc đời của mỗi một con người, những thử thách mà cuộc đời đặt ra đã vượt quá mức chịu đựng, và cách duy nhất mà phần đông con người có thể làm được đó là bỏ cuộc

Một con người khác, ông ta sinh ra trong một gia đình giàu có với tài năng thiên bẩm. Ở tuổi 22 ông ta đã trở nên nổi tiếng với đủ loại danh vọng. Ông ta có tất cả những gì mà người khác không có, một người vợ đẹp, một gia đình hạnh phúc, tài sản kếch sù và các mối quan hệ với những con người nổi tiếng

Anthony Robbins là người kể lại câu chuyện này, câu chuyện về cuộc đời của 2 con người hoàn toàn trái ngược và ông ta hỏi: Bạn muốn chọn cuộc đời nào? Câu trả lời đã quá rõ ràng: cuộc đời thứ 2. Thế nhưng Anthony Robbins nói rằng trước khi chọn lựa, hãy nghe hết toàn bộ câu chuyện mà ông ta muốn nói

Con người thứ nhất tên là Mitchell, ông ta vẫn đang còn sống và có cuộc đời hạnh phúc hơn bất cứ con người nào kể từ khi tai nạn đầu tiên xảy ra, ông ta hiện là triệu phú và có tầm ảnh hưởng rất mạnh lên công đồng nơi ông ta đang sống

Con người thứ hai tên là John Belushi. Ông ta là một diễn viên hài cực kì nổi tiếng và thành công trong giai đoạn của ông ta, người đã mang lại nụ cười cho biết bao nhiêu người khác, thế nhưng ông ta đã chết ở cái tuổi 33 với sự cố: chết vì dùng heroin và cocaine quá liều

Anthony Robbins đi đến kết luận:

Mitchell: mặc dù con người này bên ngoài tưởng chừng đã mất đi tất cả, thế nhưng bên trong ông ta lại có được tất cả

John Belushi: bên ngoài tưởng chừng như ông ta đã có được tất cả, thế nhưng bên trong ông ta lại chẳng có cái gì cả

Còn hàng loạt câu chuyện như thế

Colonel Sanders-một triệu phú người sáng lập ra Kentucky Fried Chicken ở cái tuổi hơn 60-cái tuổi mà người khác cho rằng mình nên chấp nhận cuộc đời và chết. Sau khi về hưu ở cái tuổi 60 Colonel Sanders ông ta quyết định sẽ làm lại cuộc đời, tài sản của ông ta lúc này chỉ là một món tiền nhỏ về hưu và công thức để làm món gà rán. Ông ta mang công thức này đến các nhà hàng với mong muốn họ sẽ làm món gà này và bán, sau đó chia cho ông ta một phần tiền lời

Thế nhưng trời không chìu lòng người, Colonel Sanders đã trải qua những ngày tháng ăn bờ ngủ bụi và gõ cửa đến hơn 1009 nhà hàng mới có người đồng ý. Lúc này Anthony Robbins hỏi: liệu nhà hàng thứ 1009 từ chối Colonel Sanders thì ông ta làm thế nào? Câu trả lời đơn giản: ông ta sẽ gõ cửa tới nhà hàng 1010

Một ông già hơn 60t đủ sức chịu thất bại đến hơn 1008 lần đã khiến cho tự nhiên phải khuất phục và "phép màu" đã xảy ra

Câu chuyện về Pete Strudwick người không có đôi bàn tay và bàn chân nhưng lại là nhà vô địch marathon ở cự ly 25000m

Một Hellen Keller mới sinh ra đã câm, mù và điếc thế nhưng bà ta đã sống một cuộc đời hoành tráng hơn bất cứ một con người lành lặn nào và được toàn nước Mỹ tặng cho danh hiệu "Người thép hay người không gục ngã"

Có lẽ chính vào ngày đó, giờ đó, mọi sự sẽ khởi đầu...

Neuro Linguistic Programming (NLP)

Có lẽ hậu thế đi sau sẽ không có lời nói nào để thể hiện hết lòng khâm phục và kính trọng cho hai người đã sáng lập ra môn NLP là Richard Bandler và John Grinder

Môn NLP có thể nói nó là môn học duy nhất thật sự khoa học giúp cho chúng ta có được bất cứ cảm giác nào mà mình muốn

Nền tảng của môn NLP như sau: Bất cứ một loại cảm giác nào của các bạn cũng là do ba yếu tố chính sau gây ra

-Môi trường bên ngoài

-Tư thế của các bạn

-Hình ảnh các bạn có trong đầu

Để minh hoạ một cách sống động thì các bạn hãy làm bài tập sau:

Trường hợp 1: Các bạn đứng với tư thế cúi đầu, mắt nhìn xuống đất và tưởng tượng ra khung cảnh tệ hại nhất đến với mình như thất nghiệp, hết tiền... Cảm giác gì sẽ diễn ra trong cơ thể các bạn? Đương nhiên: buồn chán, không có sức sống, hết hi vọng...

Trường hợp 2: Các bạn đứng thẳng cao đầu, nở cụ cười, tưởng tượng ra khung cảnh tuyệt vời nhất mà các bạn có được như tự do, đầy tiền, có bất cứ cái gì mình muốn... Cảm giác gì sẽ diễn ra? Ham sống, vui vẻ, tự tin...

Cũng cùng 1 con người thế nhưng trong 2 trường hợp sẽ sản sinh ra 2 loại cảm giác khác nhau, còn vì sao thì đã nói

Tiếp theo quay về với Nguyên Lý 20/80: Bên trong nó quyết định đến 80 % cho nên chỉ cần các bạn kiểm soát được hình ảnh trong đầu của các bạn đồng nghĩa với việc các bạn sẽ kiểm soát được cảm xúc của cơ thể và ngược lại

Lúc này môn NLP đặt ra cho các bạn 1 nhiệm vụ duy nhất: phải làm chủ và kiểm soát cho được hình ảnh trong đầu thay vì để nó chạy linh tinh theo thói quen, phản xạ

Hiện tại các bạn suy nghĩ về cái gì? Hình ảnh trong đầu các bạn là tiêu cực hay tích cực? Thế nhưng Doremon cam đoan rằng: có những suy nghĩ hay hình ảnh các bạn không muốn nó tới nhưng nó vẫn tới-đây là hậu quả của việc từ trước đến giờ các bạn sống một cách buông thả-theo nghĩa các bạn để những suy nghĩ của mình được dẫn dắt bởi thói quen, bởi môi trường

Lấy ví dụ: Các bạn đang ở trong trạng thái hưng phấn vì mới làm được cái gì đó, bỗng nhiên các bạn nhận được một thông tin tiêu cực như: bị đuổi việc, hay gây hấn với người khác. Lúc này cảm giác các bạn sẽ hoàn toàn khác: thất vọng hay tức giận...

Các bạn hãy nhớ

-Việc hưng phấn: là kết quả của suy nghĩ và hình ảnh trong đầu các bạn
-Việc thất vọng hay tức giận: cũng là kết quả của suy nghĩ và hình ảnh trong đầu các bạn

Vậy câu hỏi tiếp theo: Cảm giác gì của các bạn sẽ xảy ra nếu như các bạn đủ sức kiểm soát được suy nghĩ và hình ảnh trong đầu? Đương nhiên câu trả lời đã có phía trên: Các bạn sẽ có được bất cứ cảm giác nào mà mình muốn

Cho nên Anthony Robbins ông ta kinh khủng ở một chỗ: ông ta trở thành chuyên gia trong lĩnh vực NLP tới mức độ là ông ta có thể có được bất cứ một loại cảm giác nào, vào bất cứ một thời điểm nào và lâu đến chừng nào mà ông ta muốn

Trái ngược lại là các bạn: Việc các bạn vui sướng giận hờn, hưng phấn hay chán nản hầu như không nằm trong tầm kiểm soát của các bạn, mà nó nằm ở bên ngoài. Có nghĩa là cảm xúc của các bạn nó giống như thời tiết, mưa nắng thất thường

Cho nên các trường hợp về những người liệt kê ở trên là như vậy: dù cho bên ngoài các bạn có được tất cả mọi thứ như tiền tài, danh vọng hoặc các bạn mất đi tất cả như bị tai nạn, bệnh tật... thì nó đều không phải là nguyên nhân chính sản sinh ra cảm giác của các bạn, mà gốc rễ sâu xa của nó: là hình ảnh và suy nghĩ mà các bạn có trong đầu

Cho nên đừng ngạc nhiên gì mấy khi các bạn thấy những người có thừa tiền, danh vọng, thiên tài... nhưng họ vẫn đau khổ như ai

Kỹ thuật Reframing-Thay đổi trạng thái

Một trong các kỹ thuật cực mạnh hoặc có thể nói là trái tim của môn NLP là kỹ thuật reframing. Kỹ thuật này cho phép các bạn thay đổi bất cứ một trạng thái nào mà các bạn muốn, bằng cách thay đổi hình ảnh hay ý nghĩa của hình ảnh

Lấy ví dụ: Nếu các bạn suốt đời chưa gặp cướp thì việc các bạn đi ngoài đường và nghe tiếng bước chân đi sau mình sẽ chẳng gợi lên cảm giác gì nơi các bạn. Trái ngược lại nếu một người đã bị cướp thì họ sẽ rất lo sợ.

Việc 2 người cùng nằm trong 2 trường hợp như nhau nhưng lại sản sinh ra hai cảm giác khác nhau bởi tại vì: ý nghĩa mà họ gán cho sự kiện là khác nhau

Lúc này các bạn hãy nhớ lại Tâm Lý học của Viktor Frankl: Tất cả mọi sự kiện đều không hề có một ý nghĩa nào ngoài ý nghĩa mà các bạn gán cho nó

Trường hợp 1: Người không cảm giác gì bởi tại vì họ chưa gặp cướp cho nên trong bộ óc của họ không hề có 1 cảm giác gì liên kết với tiếng bước chân ở đằng sau

Trường hợp 2: Người lo sợ bởi tại vì họ đã bị cướp cho nên họ liên kết bước chân đằng sau với vụ cướp mà họ gặp từ đó họ lo sợ

Lấy một ví dụ nữa:

Có một bệnh nhân của Richard Bandler bị một chứng bệnh "tự yêu". Người này thương thầm một cô gái học chung trường với mình nhưng chưa bao giờ nói chuyện, ông ta-vì người này cũng lớn tuổi cứ để mãi hình ảnh cô gái đó trong đầu với biết bao nhiêu mơ mộng những thứ tốt đẹp về cô gái đó

Thế nhưng trong thực tế người con gái đó lại không như ông ta nghĩ, vì vô tình mà người con gái đó lại là bạn gái của một người bạn của Richard Bandler. Và bất kì ai trong chúng ta cũng bị chứng bệnh này, chúng ta thương thầm 1 ai đó và thế rồi biết bao nhiêu mơ mộng được vẽ ra, ta tưởng tượng người đó có đầy đủ mọi thứ ta muốn, thế nhưng trong thực tế thì không như vậy

Quay lại người bệnh, cái người này cần phải chữa: quên cô gái này đi. Thế nhưng ông ta lại không làm được-điều này có lẽ là bình thường đối với bất kì ai. Cho nên ông ta mới tìm đến Richard Bandler để nhờ chữa trị, bởi vì ông ta cần quên cô này đi để tìm cô khác

Cái kinh khủng của môn NLP là ở chỗ này: Những căn bệnh tưởng chừng như bất trị, những căn bệnh lâu năm, có thể chữa khỏi trong vòng 15-30 phút đối với các chuyên gia NLP

Richard Bandler ông ta làm như sau: ông ta hỏi người bệnh là ghét cái gì nhất, mùi gì khiến ông ta cảm thấy buồn nôn và khó chịu nhất. Sau khi được cung cấp thông tin và lúc sau Bandler mang thứ đó tới-đương nhiên không cho người bệnh biết. Bandler lúc này bảo người bệnh hãy tưởng tượng ra hình ảnh cô gái đó thật mãnh liệt-được khoảng 5 phút sau thì Bandler bất thình lình mang cái thứ khiến người bệnh buồn nôn ra, thế là ông ta buồn nôn trong lúc ông ta nghĩ về cô gái

Bandler đã làm thứ sau cho người bệnh: liên kết cảm giác buồn nôn với hình ảnh cô gái

Lúc này các bạn đoán xem cảm giác gì sẽ xảy ra khi người bệnh nghĩ về cô gái? Đương nhiên là buồn nôn, thế là không cần bảo cũng quên cô này đi

Các bạn cũng là nạn nhân của các thí nghiệm như trên nhưng các bạn không hay biết. Ví dụ khi các bạn mới gây gỗ với ai đó thì lần sau chỉ cần nghe tới tên người đó hay gặp mặt người đó thì các bạn lại cảm thấy tức giận

Các bạn đã thấy được ứng dụng khủng khiếp của những gì mà Doremon đã viết chưa?

Muốn bỏ thói xấu nào đó thì chỉ cần làm thứ sau: liên kết cảm giác đau khổ, chán ghét, khó chịu tới thói xấu muốn bỏ

Muốn luyện đức tính tốt nào đó thì tương tự: liên kết cảm giác sung sướng tới nó

Việc liên kết cảm giác có thể được thực hiện bằng 2 con đường:

Bên ngoài: như Bandler đã làm
Bên trong: kỹ thuật Reframing

Kỹ thuật Reframing như sau: Các bạn thay đổi toàn bộ lượng thông tin ban đầu, nguyên thuỷ thành thông tin khác. Cụ thể

Thông tin hay hình ảnh A: khiến các bạn khó chịu, tức giận

Sau khi qua giai đoạn Reframing-thay đổi trạng thái thì các bạn sẽ làm biến dạng thông tin ban đầu để nó không còn như xưa, lúc này:

Thông tin hay hình ảnh A-qua Reframing thành thông tin hay hình ảnh B: sản sinh ra cảm giác khác-còn cảm giác này là gì thì phụ thuộc vào mục tiêu Reframing của các bạn

Lấy ví dụ:

Trường hợp 1: Các bạn bị sếp mắng từ đó sinh ra cảm giác chán đời, khó chịu hay tức giận khi thấy sếp

Lúc này nếu các bạn muốn thay đổi cảm giác đó khi nghĩ tới sếp thì làm như sau

Ngồi 1 mình nơi yên tĩnh, nhớ lại y chang khung cảnh, lời nói đó... Cái khác biệt là ở chỗ: Các bạn xem nó giống như 1 vở kịch, có nghĩa là các bạn là khán giả ngồi xem vở kịch có 2 người: 1 người là sếp mắng 1 người khác (là các bạn). Đương nhiên để làm điều này thì phải cần luyện tập và có trí tưởng tượng cực cao

Sau đó các bạn thêm bớt nội dung gì vào vở kịch đó, như biến ông xếp thành 1 tên hài (thay hình ảnh của sếp thành hình ảnh tên hài, hoặc vịt donal, chuột mickey...) thay lời chửi mắng thành lời của con vịt chẳng hạn... Sau đó tua "cuộn phim kí ức" đó đi tới, đi lui... giống như các bạn tua cuộn băng với tốc độ tối đa đến mức mà nó kêu xoẹt xoẹt... Mục tiêu duy nhất của nó: phá nát hình ảnh nguyên thuỷ-và thay vào đó là 1 hình ảnh mới

Các bạn muốn thấy được hiệu quả: các bạn phải luyện kỹ thuật này đủ lâu, đủ mạnh tới mức độ là bộ óc của các bạn sẽ chấp nhận hình ảnh mới tạo ra như 1 sự thật. Giống như trường hợp "tự yêu"-trường hợp này các bạn cũng tự tưởng tượng ra, và do các bạn tưởng tượng quá nhiều quá lâu cho nên bộ óc nó tin là thật

Trường hợp 1 này Doremon minh hoạ cho các bạn việc thay đổi trạng thái từ tức giận, khó chịu vì bị sếp mắng sang cảm giác buồn cười hoặc lố bịch, vì một con vịt đứng kêu cạp cạp trước mặt các bạn không buồn cười hay lố bịch là gì?

Trường hợp 2: Các bạn muốn quên đi 1 người nào đó, như trường hợp "tự yêu"

Ngồi xem thử mình ghét cái gì nhất ở người bạn đời mình. Sau đó tưởng tượng ra người muốn bỏ làm những thứ mà các bạn ghét. Và lúc này các bạn đang liên kết người đó với thứ các bạn ghét...

Chỉ cần tưởng tượng đủ lâu, đủ nhiều... thì bộ óc các bạn sẽ chấp nhận nó như là 1 sự thật. Lúc này nghĩ tới người đó các bạn chỉ có cảm giác ghét mà thôi


Doremon chỉ minh hoạ nó đơn giản thôi, còn để hiệu quả hơn nữa các bạn có thể dùng hình ảnh, âm thanh...

Lấy ví dụ như các bạn thật sự muốn bỏ thuốc lá, các bạn chỉ cần đi mua các bức hình liên quan đến tác hại của nó như ung thư phổi... về để trước mặt và nhìn, sau đó tưởng tượng ra hình ảnh kinh khủng đó trong đầu, liên kết hình ảnh này với thuốc lá. Kèm theo đó là lời nói như: Tôi ghét thuốc lá, thuốc lá khiến tôi buồn nôn... Chỉ cần các bạn làm đủ mạnh, đủ nhiều... thì lúc này khi cầm đến điếu thuốc nó sẽ khiến các bạn buồn nôn thôi

Cho nên vấn đề của kỹ thuật Reframing là ở chỗ đó: Thay đổi hình dạng, ý nghĩa ban đầu của sự kiện để sản sinh ra cảm giác khác

Giả sử các bạn sợ độ cao thì cách chữa như sau: tưởng tượng trong đầu mình hình ảnh mình đứng trên độ cao nào đó (có thể ban đầu là không cao mấy, sau này nâng dần) và cứ tưởng tượng nhiều để cho bộ óc nó tin, cần thiết thì nói: Tôi thích độ cao... Thì sau một thời gian luyện tập các bạn sẽ bớt sợ hoặc không còn sợ độ cao nữa

Có nghĩa là: Các bạn có thể chữa bất cứ một căn bệnh nào của mình bằng cách làm cho bộ óc nó tin-quay lại vấn đề về niềm tin. Muốn làm cho bộ óc nó tin thì cứ tưởng tượng, vẽ vời hình ảnh đó trong đầu đủ lâu, đủ mạnh là xong

Thế nhưng Doremon ít khi dùng kỹ thuật Reframing theo hướng là phá nát hình ảnh ban đầu, vì hầu như không cần. Nếu như các bạn có những chứng bệnh thật sự muốn trị như bị ám ảnh bởi cướp hay gì đó thì nên dùng, như tưởng tượng ra mình đi ngoài đường có tiếng bước chân theo sau thì các bạn vẫn vui vẻ... còn không thì thôi. Thế nhưng các bạn cũng cần phải luyện để tới lúc dùng

Như Anthony Robbins khi ông ta đi diễn thuyết khắp thế giới, mới bước chân về nhà đã nghe tin công ty do ông ta lập ra phá sản, vì người ông ta tin cậy đã lén ăn cắp tiền. Lúc này người khác thì như thế nào? Hoảng hốt, thất vọng, lo sợ, tức giận... Thế nhưng Anthony Robbins thì lại khác, ông ta vẫn để cảm giác đó xuất hiện như thường và sau đó Reframing lại chúng trong vòng 15-30'-thay hình ảnh khiến ông ta tức giận... bằng hình ảnh khác, sau đó thì ông ta đã lấy lại sự tự tin và hưng phấn như ban đầu, tiếp theo ông ta giải quyết khó khăn và cuối cùng là cứu công ty khỏi phá sản

Cái khác biệt giữa người luyện với không luyện tập là như vậy: Anthony Robbins chỉ cần khoảng 15-30' là có thể thay đổi trạng thái từ tức giận sang vui vẻ, từ chán nản sang hưng phấn... còn các bạn có thể là vài tuần hoặc thậm chí là vài tháng hoặc có thể bị sự kiện nào đó ám ảnh cho tới suốt đời

Ứng dụng tiếp theo: dành cho những ai có gia đình

Chúng ta hay thấy khi mình tức giận thì cứ tìm người bạn đời để trút bầu tâm sự-các bạn đang phá nát hạnh phúc của mình bởi vì lúc này các bạn đang làm thứ sau: liên kết cảm giác tức giận tới người bạn đời. Chỉ cần làm điều này đủ lâu đủ mạnh thì tới một lúc nào đó "phản xạ" sẽ xuất hiện: thấy người bạn đời-tức giận

Cho nên các bạn phải sử dụng cho hết những trạng thái của các bạn: lúc nào chán đời, tức giận thì nghĩ tới thứ muốn bỏ và tránh xa người mình yêu thương. Lúc nào vui vẻ thì nghĩ tới thứ muốn có hay gặp người mình yêu thương

Doremon tóm tắt lại như sau:

1. Các bạn muốn có hạnh phúc thì bắt buộc các bạn phải để trong đầu những hình ảnh liên quan đến hạnh phúc-đây mới là cái mà Doremon muốn các bạn dùng cho kỹ thuật Reframing. Các bạn muốn cái gì? Một căn nhà đầy đủ tiện nghi, một cuộc sống giàu sang... thì bắt buộc các bạn phải kiểm soát hình ảnh trong đầu các bạn: chỉ cho phép hình ảnh lên quan tới thứ mình muốn, những hình ảnh khiến các bạn vui vẻ, hưng phấn hiện lên trong đầu,. Thế hình ảnh này từ đâu mà ra? Nếu các bạn không đủ sức tưởng tượng thì lên Google tìm các hình ảnh mà các bạn thấy thích và cứ nhìn vào đó

Cụ thể:

-Chọn hình ảnh các bạn thấy thích

-Chọn hình ảnh khiến các bạn thấy hưng phấn

-Chọn âm thanh khiến các bạn thấy vui vẻ

...............................

Sau đó bằng mọi giá phải luyện tập dần là chỉ cho những hình ảnh, âm thanh đó hiện lên trong đầu. Để làm điều này cũng không khó khăn mấy đâu, cái quan trọng là các bạn có muốn luyện tập hay không

Nhân đây Doremon nói thêm về kỹ thuật tạo ra sự ám ảnh trong bộ óc. Một trong số đó là Imagination-sự tượng: cái gì các bạn tưởng tượng đủ lâu, đủ mạnh thì cái đó thành hiện thực

Cho nên ngay từ bây giờ các bạn phải sử dụng phép màu bằng cách: luyện tập làm sao cho bộ óc của các bạn chỉ tượng tượng ra thứ mình muốn

Trái ngược lại nếu như các bạn cứ theo thói quen là tưởng tượng ra thứ mình ghét hay không muốn như thất nghiệp, thất bại... thì các bạn sẽ có được cảm giác lo sợ, thiếu tự tin... kèm theo đó là sử dụng "phép màu" theo hướng có hại

Để làm điều này đơn giản nhất: trước khi đi ngủ xem thử bộ phim nào có khung cảnh giàu sang, nếu kèm theo âm thanh vui vẻ nữa thì tốt... sau đó "chụp" lại khung cảnh các bạn muốn này. Cứ làm như thế ngày qua ngày thì "quá trình tẩy não" sẽ xảy ra rất nhanh. Bật mí là Doremon thường xem Victoria Secret Fashion Show trước khi ngủ-Show đồ lót nổi tiếng, vì cái này có đủ: khung cảnh giàu sang, âm nhạc hay kèm theo mấy em mặc bikini-vì tuổi đời còn trẻ nên mê gái ^-^

Tiếp theo nữa để đạt tới trạng thái tự tin tối đa trước các sự kiện thì trong bộ óc các bạn phải có "người gác cửa", tức là các bạn phải tưởng tượng ra 1 hình ảnh nào đó thật oai hùng và lấy nó để làm điểm tựa. Có nghĩa là cứ khó khăn nào xuất hiện thì nó sẽ bị "người gác cửa" này đánh bật ra, còn các bạn thiếu tự tin hay lo sợ bởi tại vì các bạn hay nghĩ tới những thứ tiêu cực và trong bộ óc các bạn không có 1 hình ảnh nào đó thật oai hùng

2. Dùng kỹ thuật Reframing để trị các chứng bệnh mà các bạn bị ám ảnh bằng cách phá nát hình ảnh đó và thay vào là hình ảnh mới. Nếu ai không bị cái này thì khỏi cần

Anthony Robbins-Neuro Associative Conditioning (NAC)

NAC là một kỹ thuật đỉnh cao hơn cả NLP do Anthony Robbins xây dựng. Vì trong quá trình rèn luyện NLP Anthony Robbins phát hiện ra nó vẫn còn có nhược điểm-xác suất để các bạn quay về trạng thái cũ hay cảm giác cũ rất cao

Lấy ví dụ như trường hợp bỏ thuốc lá, Anthony Robbins đã dùng kỹ thuật NLP để trị cho họ, thế nhưng sau 1 năm bỏ thuốc thì họ lại quay về thói quen cũ

Những trường hợp yêu đương, sau khi quên người đó và chán ghét họ được 6 tháng hay 1 năm thì cảm giác yêu thương nó lại quay về, khiến cho người ta không thể nào bỏ đi quá khứ.

Cái vấn đề nó là ở chỗ đó, có nghĩa là kỹ thuật NAC là sự hoàn thiện hơn NLP một bậc-nó giúp cho các bạn có được bất cứ loại cảm giác nào cũng như mục tiêu nào trong 1 thời gian ngắn nhất và lâu dài nhất

Nguyên thuỷ của NAC do Anthony Robbins xây dựng thì gồm 6 bước, riêng Doremon bỏ bớt 1 bước vì bước này nó đã nằm trong các bước kia

1. Xác định rõ ràng các bạn muốn cái gì và chướng ngại vật nào ngăn cản các bạn tới thứ mình muốn

Một lần nữa chúng ta lại quay về với vấn đề: Bạn muốn cái gì? Các bạn phải xác định cho được, lúc này cách tốt nhất là các bạn làm bài tập sau: Lấy giấy ra ghi tất cả thứ mình muốn

-Muốn sống ở đâu?

-Muốn có bao nhiêu tiền?

-Muốn cuộc sống mình như thế nào như ăn ngon, mặc đẹp?

-Muốn gia đình mình như thế nào?

Sau đó liệt kê ra toàn bộ những tính cách, suy nghĩ, người bạn, thói quen xấu... ngăn cản mình đạt được thứ mình muốn

Để làm điều này thì Doremon phải nhắc lại: Các bạn phải dám sống và dám chịu trách nhiệm cho đời mình. Có nghĩa là các bạn phải có 100% tự do trong các lựa chọn và không cần thiết phải biết làm cách nào để đạt đựoc thứ mình muốn. Chỉ cần xác định được thứ mình muốn và đảm bảo thứ muốn đó gây ra ở các bạn cảm xác hưng phấn, thèm khát, hạnh phúc

2. Liên kết cảm giác đau khổ tới những thứ muốn bỏ

Cái này Doremon đã nói trong kỹ thuật NLP, lấy ví dụ

-Liên kết việc mất tự do với đau khổ

-Liên kết việc dốt nát với đau khổ

-Liên kết việc nghèo đói với đau khổ

Có nghĩa là các bạn phải liên kết cảm giác đau khổ tới thứ mình ghét. Còn muốn liên kết cảm giác thì đã nói, lấy ví dụ

- Tưởng tượng ra việc mình dốt nát, nghèo đói bị người ta xem thường, tưởng tượng đủ mạnh đủ nhiều vào. Muốn thì kèm theo lời nói như: Dốt nát là đau khổ, nghèo đói là đau khổ... và hãy nhớ phần quan trọng: cảm giác mà các bạn dồn vào các sự kiện. Có nghĩa là giữa một bên nói: Dốt nát là đau khổ với vẻ mặt bình thường, bên còn lại thể hiện nét mặt đau khổ thì nó khác

Chú ý: Nếu như các bạn đã thực sự biết rằng việc dốt nát, nghèo đói... nó thảm hại, đau khổ đến cỡ nào thì bước này khỏi cần làm

3. Liên kết cảm giác sung sướng tới thứ mình muốn có

Các bạn muốn có cái gì thì liên kết cảm giác sung sướng tới nó, mục tiêu là để các bạn có được sự hưng phấn và ham muốn để theo đuổi thứ mình thích. Giai đoạn này cực kì quan trọng, và những ai thất bại hoặc chán nản không có niềm vui trong cuộc đời bởi tại lí do sau:

-Các bạn không biết mình muốn cái gì

-Cái muốn của các bạn không khiến cho các bạn sung sướng hoặc hưng phấn cao độ

Cho nên giai đoạn này các bạn phải đảm bảo

-Phải tìm ra cái muốn nào khiến các bạn thực sự muốn và hưng phấn: Muốn tìm ra nó thì Doremon đã nói, bỏ hết tất cả các giới hạn như lo sợ thất bại hay người khác không ủng hộ...

-Dùng kỹ thuật NLP để làm cho cảm giác muốn hay hưng phấn này nó mạnh lên bằng cách như đã nói: lên Google hay xem phim để tìm các khung cảnh hay âm thanh khiến các bạn "thèm khát", sau đó "chụp" toàn bộ chúng lại và giữ nó ở trong đầu. Cần thiết thì thêm âm thanh, cảm giác vào như mỗi lần nghĩ tới thứ mình muốn thì nói: Tôi muốn có tự do quá, tôi muốn cái nhà quá... kèm theo các cảm xúc thật mãnh liệt. Mục tiêu cũng chỉ để: liên kết cảm xúc mãnh liệt này tới thứ mình muốn

-Phải làm cho cái muốn nó lớn hơn nỗi sợ hãi. Hay làm cho cái mà các bạn sẽ có nó lớn hơn cái mà các bạn sẽ mất

4. Tạo điều kiện liên tục để cái mới-cái muốn có nó phát triển

Lấy ví dụ như trường hợp bỏ thuốc lá, sau khi bỏ được 1 năm họ liền quay lại với thói quen cũ, bởi tại vì:

-Họ không có thói quen nào thay thế cho thói quen bỏ thuốc lá-đây là việc làm ở giai đoạn 3. Có nghĩa là họ đã được các chuyên gia NLP tạo ra cảm giác ghét với thuốc lá, nhưng cái họ thiếu là không biết mình muốn gì, hay thói quen gì sẽ thay thế cho thói quen bỏ thuốc lá

-Họ không tạo điều kiện để cái thói quen mới nó phát triển

Lấy ví dụ như trường hợp yêu đương, sau khi ghét được 6 tháng hay 1 năm rồi thì quay lại, tại vì

-Họ không có thói quen hay người yêu mới để thay thế cho người yêu cũ đã ghét-đây là giai đoạn 3

-Họ không tạo điều kiện để cái mới phát triển, do đó họ sẽ quay về với cái cũ

5. Kiểm tra nó

Xem thử cái mới có phù hợp hay không, nếu có thì tiếp tục giữ lại cho tới chết, không thì bỏ thì cái khác, cứ như thế



Cho nên việc các bạn dám bỏ học, hoặc các bạn dám theo đuổi ước mơ của mình mà không cảm thấy lo sợ, buồn rầu... thì các bạn phải đảm bảo như sau:

-Xác đinh được thứ mình muốn-đã nói ở bước 1

-Liên kết cảm giác đau khổ tới thứ muốn bỏ: như thói quen cũ, người bạn cũ, tính cách cũ, con người cũ

-Liên kết cảm giác sung sướng tới thứ mình muốn có: thói quen mới, tính cách mới, con người mới. Giai đoạn này là cực kì quan trọng, nó quyết định các bạn có thành công hay không. Tóm lại: phải làm cho thứ muốn có mạnh hơn thứ muốn bỏ là xong. Có nghĩa: Các bạn phải thích thú với con người mình sẽ trở thành trong tương lai và chán ghét con người hiện tại của mình

-Tạo điều kiện để cái muốn có phát triển. Có nghĩa: chấm dứt với cái cũ như bỏ dần tính cách cũ, không tiếp xúc hay liên hệ gì với cái cũ. Lấy ví dụ như Doremon: không liên hệ với bạn cũ, không nhớ tới kỉ niệm cũ... Chỉ xem phim và hình ảnh liên quan tới cái muốn có như: các danh lam thắng cảnh, chỉ suy nghĩ tới tương lai mình sẽ làm gì

-Kiểm tra nó: nếu cái mới thật sự khiến các bạn hạnh phúc và hưng phấn thì giữ lại, không thì tiếp tục quay lại từ đầu. Cho nên đừng nên phí thời gian bằng cách: xác định sai thứ mình muốn

Doremon cung cấp những cái muốn của mình để các bạn tham khảo:

-Nếu có bạn thì đó phải là học thức còn không thì thôi thì bọn dốt nát nó rất nguy hiểm và phiền phức, cho nên Doremon chưa hề cảm thấy cô đơn khi không có bạn

-Hiện trên thế giới có mấy tỉ người, nếu các bạn có tiền rồi thì đi du lịch qua nước ngoài và sẽ tìm được những người bạn hợp với mình mà thôi.

-Cuộc sống này có đầy đủ thứ để ta hưởng thụ nên không có lí do gì để chịu khổ bằng cách: cam chịu, nhẫn nhục..

..........................

Nói tóm lại các bạn nên tự tìm cho mình thứ mình muốn và thứ muốn này phải khiến các bạn thèm khát hưng phấn là được

Con đường không đối thủ

Cũng đã lâu lắm ta chưa trò chuyện với chính bản thân mình, với hình bóng đang ẩn sâu trong suy nghĩ và giúp ta trụ vững cho đến tận ngày hôm nay...

Trong bản thân mỗi người đều có một vị anh hùng, một con người cung cấp cho ta một điểm tựa về niềm tin để ta tiếp tục chiến đấu...

Ta vượt qua hàng đống suy nghĩ mông lung, mờ ảo... để tiến về với con người mà ta cần gặp

Một bóng hình, một điểm tựa mà ta đã tạo ra qua bao năm tháng...

Hôm nay ta lại đến thăm ông đây, ta muốn ngồi lại nơi này để cùng ông trò chuyện...

Có lẽ thật sự là điên rồ, khi ta và ông sống cách nhau đến mấy thế kỷ, chúng ta cũng chưa từng gặp nhau lần nào, nhưng sao thấy thân quen quá, ta cảm giác rằng ông đã ở bên cạnh ta từ lâu lắm rồi, đã hoà vào cơ thể của ta, từng suy nghĩ, dòng máu...

Ta đã theo dõi ông qua từng trận chiến, những ngày tháng khổ luyện, những thất bại cũng như cay đắng trong cuộc đời...

Ta cũng đã từng thổn thức và thề với lòng mình: ta sẽ làm cho hình ảnh của ông được sống lại, sống lại trong chính bản thân ta.

Chỉ đáng tiếc một điều là chúng ta không cùng sống trong một thời đại, vì biết đâu lúc đó ta và ông có thể là bạn của nhau, thật đáng tiếc thay...

Ta tự nhủ với lòng mình, ít ra... ít ra thì ta đã làm cho con người này sống lại trong chính bản thân mình. Con người này có tên là Miyamoto Musashi-samurai huyền thoại của Nhật Bản...

Ta được biết đến ông qua cuốn truyện tranh Vagabond và kể từ ngày đó tinh thần của ông đã là tinh thần của ta, ý chí của ông ta cũng đã làm cho nó bùng phát trong bản thân mình...

Một kẻ đội trời đạp đất Miyamoto Musashi, ngay từ nhỏ ông đã nói với người bạn thân của mình: "Ta sẽ trờ thành 1 kẻ hùng mạnh, hùng mạnh tới mức không ai dưới gầm trời này là không biết đến Musashi"

Ông đã tuyên bố trước mặt một trong các đối thủ mạnh nhất của mình: "Chỉ cần chém chết bất cứ một kẻ nào hùng mạnh hơn mình thì người cuối cùng còn đứng vững sẽ được gọi là Thiên Hạ Vô Địch"

Vì một ước mơ như thế mà một con người và 2 thanh kiếm... đã xây dựng nên tinh thần của cả một thời đại: Tinh thần Samurai-thà chết chứ không lùi bước

Ta cũng mang trong mình một ước mơ: "Ta sẽ trở thành một kẻ hùng mạnh, hùng mạnh tới mức ta có thể dùng ý chí của mình để chém đứt bất cứ một trở ngại nào về mặt tinh thần"

Ông có kiếm còn ta thì không, ông chém chết đối thủ, còn ta thì chém đứt nỗi sợ hãi trong bản thân mình. Giữa ta và ông không biết ai hơn ai. Nhưng có lẽ chúng ta đã là 1...

Hiện giờ ta vẫn đang trên con đường khổ luyện, giữa con người mà ta muốn trở thành trong tương lai và con người hiện tại vẫn còn cách xa nhau nhiều quá, cho nên ta cần phải phấn đấu hơn nữa, phải nỗ lực hơn nữa... Và những lúc ta yếu lòng... thì đâu đó hình ảnh của một Samurai kiêu hùng lại sống dậy...

Tư thế đó, hình ảnh đó, tinh thần đó... đã bắt đầu bùng cháy

mimi_pro wrote:
Làm gì được nhau nào,có tật thì giậc mình.Mimi chỉ nói bóng nó gió thôi,ai thích nghĩ gì thì cứ nghĩ.Đang buồn vì bạn bè không ai hiểu mình cả. 


Điều này chứng tỏ em đang tiến bộ đó, vì căn bệnh không ai hiểu mình là căn bệnh mà bất cứ con người thành công nào cũng đối mặt, vì nếu họ hiểu được em thì họ đã làm những gì mà em đang làm và như vậy ai cũng như ai

Hãy yên tâm chỉ cần trụ qua được giai đoạn này và chinh phục được tài năng thì lúc đó em sẽ tìm ra được những người hiểu em.

Hồi hôm Doremon viết bài mới nhưng buồn ngủ quá nên chút nữa sẽ hoàn thành, các bạn nhớ đón đọc

nadsad wrote:

Em mới 18t nên hiểu không được nhiều, mong anh cho em ý kiến về mấy nhận xét trên 


Hôm nay Doremon định viết bài mới, thế nhưng thấy hầu hết các bạn không hiểu rõ những gì mà Doremon viết, cho nên đành bỏ thời gian để giải thích lại và do đó không viết bài mới. Các bạn không hiểu thì cũng không trách được, vì hồi giờ các bạn toàn bị nhồi não bởi các tri thức linh tinh

Đầu tiên nhất là cái này: Thế giới mà chúng ta đang sống bị chi phối bởi rất nhiều qui luật mà các bạn phải tuân theo dù có muốn hay không muốn. Ví dụ như lĩnh vực Vật lí học: Quả táo đã rơi thì phải từ trên cây xuống đất. Lĩnh vực sinh học: Con người đã sinh ra thì phải chết đi

Dựa vào các qui luật này thì các bạn sẽ tiên đoán được tương lai. Để làm gì? Để đưa ra các lựa chọn mà sau này mình không hối hận

Lấy ví dụ như các bạn: Nếu hiện giờ các bạn thiếu tiền, đau khổ, không có tương lai thì các bạn có hối hận không? Nếu có thì đó là kết quả của những hành động sai lầm mà các bạn đã làm trong quá khứ. Cho nên ngay từ bây giờ Doremon đã cung cấp cho các bạn các qui luật quan trọng nhất của tự nhiên để từ đó: thực hiện các hành động để đưa đến 1 tương lai hạnh phúc-một tương lai mà các bạn sẽ không hối hận như bây giờ

Doremon có khả năng thấy trước tương lai không phải vì Doremon là nhà tiên tri, mà bởi vì kiến thức mà Doremon sở hữu cho phép Doremon làm điều đó. Doremon đã cung cấp những kiến thức này cho các bạn để các bạn cũng có khả năng này, sau đó tự xây dựng tương lai theo ý mình muốn

Đầu tiên là về vấn đề tài năng như có bạn hỏi. Đọc lại bài qua tết sẽ thấy câu này: Khi mới sinh ra mỗi một chúng ta như 1 tờ giấy trắng và sau đó chúng ta được nạp vào đầu hàng tá thông tin

Có nghĩa là: tài năng mỗi 1 chúng ta là như nhau khi mới sinh ra. Cái khác biệt thì đã nói: Chất lượng thông tin mà các bạn nạp vào đầu

Cụ thể:

Nếu các bạn sinh ra nơi nghèo nàn, cha mẹ là công nhân, nông dân thì các bạn chỉ nghe, thấy những khung cảnh nghèo nàn, những thông tin không liên quan gì đến khoa học... Từ đó dẫn tới việc các bạn không biết 1 chút gì về thế giới mình đang sống

Nếu các bạn sinh ra nơi giàu sang có cha mẹ là nhà khoa học... nói chung là có học thức, thì ngay từ giai đoạn đầu các bạn đã được giáo dục, đã trưởng thành về mặt tri thức...

Do vậy: Các bạn thua người khác là ở chỗ đó-chất lượng thông tin nạp vào đầu. Cho nên Doremon giúp các bạn bằng cách cung cấp cho các bạn các thông tin chất lượng nhất

Tiếp theo:

Vì hiểu biết không có cho nên các bạn không biết sống thế nào, ai làm sao ta làm vậy. Cụ thể ở đây là lĩnh vực Kinh Tế học, các bạn chỉ biết 1 điều: muốn có tiền là phải đi làm, cho nên các bạn cố sống cố chết để thi vào Đại học, để lấy tấm bằng, mục tiêu cũng chỉ để có được công việc ngon nhất, kiếm ra tiền lương nhiều nhất

Nhưng Doremon bằng hiểu biết của mình đã cung cấp cho các bạn thấy: con đường đi làm của các bạn chỉ dẫn đến đói nghèo và cơ cực. Vì nhóm giàu là nhóm Business Owner và Investor

Doremon biết điều này hình như năm 23t, ngay lập tức Doremon chuyển hướng cho tương lai của mình. Vì Doremon đã nói: nhóm giàu và nhóm nghèo rất khác biệt

Cụ thể: các bạn muốn làm Business Owner và Investor thì các bạn phải học các môn học, phải tư duy, phải lựa chọn... để thích hợp với cái nghề này

Và rất tiếc cho những ai đi học: những môn học, cách tư duy, cách lựa chọn mà các bạn được đào tạo trên trường chỉ thích hợp cho cái nghề làm thuê. Cho nên Doremon khuyên các bạn nghỉ học là vậy

Nhưng một khi đã dám nghỉ học thì các bạn phải làm cho tới cùng vì lúc này các bạn không có đường lui. Vì lui thì các bạn làm gì?

Cho nên Doremon đã cung cấp các lựa chọn cho các bạn

1. Nếu muốn cuộc đời nghèo nàn, làm việc cho tới khi về hưu, ai sao ta vậy thì đi học như đám đông để đi làm thuê

2. Nếu muốn giàu có, thừa tiền để làm thứ mình muốn thì phải làm Business Owner và Investor

Nếu chọn làm thuê thì: phải nghe lời, phải làm theo lệnh, từ bỏ tự do...

Nếu chọn Business Owner và Investor: phải tự ra quyết định, phải mạo hiểm...

Có nghĩa là: Việc các bạn chọn đứng ở nhóm nào nó quyết định đến cả tương lai của các bạn

Cho nên Doremon vẫn nói câu này rất nhiều lần: Các bạn muốn cái gì? Không biết mình muốn cái gì thì bó tay

Nếu đã chọn Business Owner và Investor thì các bạn phải trả cái giá: bỏ lại quá khứ. Điều này có nghĩa là: các bạn phải từ bỏ những cái cũ của mình: những suy nghĩ cũ, những người bạn cũ, những môn học cũ... những thứ khiến các bạn trở thành nhóm làm thuê-không bỏ được cái này thì đừng nghĩ tới việc đứng về nhóm Business Owner và Investor

Lấy ví dụ:

Nếu các bạn hỏi người thuộc nhóm làm thuê câu này: Muốn kiếm ra tiền anh làm cái gì? Họ sẽ trả lời: đi xin việc và tới tháng lãnh lương

Còn đối với nhóm Business Owner và Investor thì họ trả lời: mở công ty hoặc đi đầu tư

Tóm lại: THẾ GIỚI CỦA NHÓM NGHÈO VÀ NHÓM GIÀU LÀ HOÀN TOÀN KHÁC NHAU-từ tính cách, sở thích, bạn bè, môn học....


Tiếp theo là vấn đề về cuộc sống: Bài sống để làm gì? Dựa trên rất nhiều loại tri thức từ Triết học, NLP cho tới sinh vật học, Tâm lí học thì nó đều đưa đến kết luận này: Bộ óc chúng ta nó phải có thứ để theo đuổi từ đó hạnh phúc mới phát sinh. Cho nên các bạn thấy câu nói: Hạnh phúc là ở trên đường đi chứ không phải đích đến là vậy

Doremon khuyên các bạn phải có ước mơ và ước mơ này phải kéo dài cho tới chết: để bộ óc các bạn có thứ để theo đuổi. Nếu không làm điều này thì sự nhàm chán sẽ xuất hiện dù cho các bạn có tài hay có tiền đến mấy


Lúc này Doremon xâu chuỗi các bài viết trong topic như sau:

1. Muốn có hạnh phúc thì phải có ước mơ, cụ thể ước mơ này phải đưa các bạn đến cái đẹp và cái cao cả, và ước mơ phải kéo dài cho tới chết

2. Muốn theo đuổi ước mơ thì các bạn phải có tiền, có tự do... nói tóm lại là các bạn phải làm Business Owner và Investor

3. Trong hai nhóm Business Owner và Investor thì Doremon chọn cho mình và cho các bạn là làm Investor, vì làm Investor thì rất ít trách nhiệm và ít vất vả.

4. Để làm Investor thì các bạn phải học các môn học, có cách tư duy, cách nhìn đời, lựa chọn... như 1 nhà Investor. Những thứ này Doremon đã nói: chọn mạo hiểm, chọn cơ hội, chọn đầu tư, chọn dài hạn... Trái ngược lại là nhóm làm thuê họ chọn: tiết kiệm, an toàn, ngắn hạn...

5. Trong quá trình làm Investor: các bạn phải thay đổi-cụ thể là từ nhóm làm thuê thành Investor cho nên sẽ phát sinh các khó khăn, đó là sự thay đổi về tính cách, cách nhìn đời... dẫn đến xung đột với người khác, mất dần bạn cũ... lúc này Doremon đã cung cấp cho các bạn các công cụ

-Bài Comfort Zone: khó khăn là điều tất yếu nếu các bạn muốn phát triển, tiến bộ

-Bài 2 mặt đối lập: khi gặp khó khăn thì nhìn về phía trái để học hỏi từ nó thay vì than vãn, nản lòng

-Bài NLP: trị nỗi sợ trong lòng (viết sau)

6. Để thành công đến với các bạn nhanh nhất thì:

-Bài Nguyên Lý 20/80: Chỉ học cái quan trọng

-Bài qua tết: Nhờ "phép màu" để đưa các bạn tới đích nhanh nhất-Bài này quan trọng nhất. Vì có thêm sức mạnh siêu nhiên hỗ trợ thì các bạn sẽ có thêm niềm tin và ít vất vả

7. Bài giải quyết khó khăn sẽ viết: khi gặp khó khăn cần giải quyết thì tư duy theo cách của thiên tài sẽ quyết khó khăn nhanh nhất và tốt nhất...


Tóm lại:

Toàn bộ các bài viết trong topic chỉ có mục đích: Cung cấp cho các bạn 1 con đường để đưa tới 1 cuộc đời hạnh phúc nhất, hoành tráng nhất mà con người có thể tưởng tượng được trong 1 thời gian ngắn nhất

Việc các bạn đi nhanh hay đi chậm là do các nguyên nhân sau:

-Các bạn ứng dụng được bao nhiêu từ các bài viết của Doremon

-Các bạn thay đổi nhanh hay chậm

...............................

Đương nhiên không ai ép các bạn phải đi theo topic, phải chọn giống Doremon vì biết đâu có người chỉ thích làm thuê, sống cuộc đời nghèo khổ...

meoconthaman wrote:


1.Tài năng mà anh MON muốn nói đến có phải là khả năng không ? Anh cũng nói khả năng của con người là vô hạn, nếu có thì chỉ có giới hạn về tầm nhìn, sự hiểu biết... nếu thế sẽ không có thước đo hay chuẩn mực cho tài năng ?


2. Tài năng là chỉ số IQ gì đó hay còn gọi là chỉ số thông minh phải không anh...theo em được biết nó được đo bằng điểm số, em chưa test kiểu này bao giờ. Anh test chưa ? smilie


3. Anh nói : có thêm tài năng thì thành công đến sớm, còn không có thì nó đến muộn, như vậy là nó hoặc Không Có, nếu thế nó sẽ phụ thuộc vào từng chủ thể phải không anh, vậy sinh ra đã có người có chỉ số IQ cao hơn người kia, có người giầu và người nghèo, kẻ dốt và kẻ giỏi... vì thế lại có câu: văn ôn võ luyện hay cần cù bù thông minh ( người thông minh thì không cần cần cù ) = có công mài sắt có ngày nên kim... ý muốn nói tài năng hay thông minh có thể luyện được ?
 


Việc làm đầu tiên của em là đọc lại toàn bộ những bài anh viết, mỗi lần đọc xong thì em phải cố gắng liên kết các bài viết lại thành 1 chuỗi để hiểu được những gì anh muốn nói

Anh trả lời câu hỏi của em, mặc dù câu trả lời đã có trong các bài viết trước

1 và2: Anh chưa bao giờ đụng tới vấn đề liên quan đến IQ, và những thiên tài mà anh biết họ cũng nói điều đó. Vì chỉ số IQ nó chẳng liên quan gì đến tài năng của em hết-tóm lại thước đo tài năng của anh với người khác nó không giống nhau. Cái này đã nói

Một bên: Tri thức là sức mạnh-đụng cái gì cũng biết, đánh trắc nghiệm thì 100% nhưng chả làm được gì để cải thiện cuộc sống bản thân và xã hội

Bên còn lại:Tri thức là sức mạnh khi và chỉ khi nó giúp chúng ta thay đổi cuộc sống. Cái này anh đã nói rất nhiều lần, nhắc lại nữa thì nó nhàm

Cụ thể: anh không biết tên đường nơi anh sống, không biết lịch sử, địa lí.... Vì đối với anh biết cái này để làm gì. Nếu muốn đi đâu: kêu taxi. Nếu muốn biết lịch sử: google...

Vấn đề nó là ở chỗ đó: những thứ em biết nó vốn dĩ chả để làm gì-hiểu anh nói chỗ này không?-mà chả để làm gì thì có biết hay không biết cũng như nhau

3. Cái này anh cũng đã nói và em không chịu đọc kỹ các bài anh viết: Đầu tiên em phải biết mình muốn cái gì?

Muốn kiếm tiền: đầu tư thời gian học cách kiếm tiền

.........................

Mấy cái này không nói nữa vì nó nhàm


Nhân meoconthaman hỏi Doremon nhắc lại luôn: Nếu các bạn không ứng dụng được những tri thức mà Doremon cung cấp thì thật phí cho các bạn, và bằng chứng là các bạn vẫn chưa ứng dụng bao nhiêu bởi vì vẫn còn có những câu hỏi ngớ ngẫn. Doremon liên kết phần nào các bài viết cho các bạn như sau

Đầu tiên các bạn muốn giàu thì theo qui luật kinh tế học: Bắt buộc các bạn phải làm Business Owner và Investor-Vì đây là 2 nhóm kiểm soát toàn bộ quyền lực và tiền tệ trên thế giới

Hai nhóm này Business Owner và Investor: học các môn học, có cách tư duy, có quan niệm về cuộc đời, có tính cách... hoàn toàn khác với nhóm nghèo

Hai nhóm nghèo: lực lượng lao động chân tay và làm thuê như bác sĩ, kỹ sư...: tương tự như trên... họ hoàn toàn khác với nhóm giàu

Cái khác biệt Doremon đã phân tích ra, thế nhưng hầu như không ai thấy

Nhóm nghèo: làm theo lệnh, phải nghe lời... tóm lại họ luôn cần người chỉ đường
Nhóm giàu: ra lệnh.... tóm lại họ chỉ thị cho người khác phải làm

Nhóm nghèo: học các tri thức, tính cách để làm thuê
Nhóm giàu: học các tri thức, tính cách để ra lệnh

Và những lựa chọn mà Doremon đã phân tích-đọc lại sẽ thấy

Cho nên: Nếu ai đó muốn giàu mà không chịu làm Business Owner và Investor thì chỉ có nằm mơ-đây là nói trên cái chung, có nghĩa là có những người làm thuê họ vẫn giàu-nhưng cực kì ít và cực kì lâu. Lí do thì đã nói

Làm thuê: tiền lương hàng tháng-nó cố định, phải đi làm mới có tiền, hết làm thì hết tiền
Làm Business Owner và Investor: không cần làm vẫn đẻ ra tiền

Cho nên Doremon rất ngạc nhiên đó là có người muốn giàu như Bill Gates bằng cách đi làm thuê-đây quả là 1 điều ngây thơ không thể tưởng. Các bạn cho rằng Bill Gates ông ta giàu là nhờ tài năng code giỏi sau đó đi lãnh lương?

Một trong các khác biệt lớn nhất giữa 2 nhóm trên

Nhóm nghèo: chọn an toàn và không dám mạo hiểm
Nhóm giàu: chọn cơ hội và phải mạo hiểm

Cho nên nếu có chuyện cỏn con là nghỉ học mà các bạn đã đắn đo, lo sợ thì các bạn không bao giờ giàu. Vì để giàu nó đòi hỏi các bạn phải mạo hiểm.

Khi đã mạo hiểm thì các bạn sẽ gặp thất bại không sớm thì muộn-lúc này nhớ tới bài hai mặt đối lập-nhìn về phái trái của nó để đi lên...

Tóm lại: Doremon rất ngạc nhiên cho những ai muốn làm giàu nhưng vẫn còn giữ lại tính cách của nhóm nghèo-và đương nhiên các bạn nắm chắc phần thất bại

Cách giải quyết: đọc lại toàn bộ bài viết của Doremon để thay đổi càng nhanh càng tốt. Còn không thay đổi được thì đừng nghĩ đến chuyện thay đổi cuộc đời và làm giàu



Cách học em tìm kiếm rất là bậy, bậy là so với topic này, còn em thấy hay thì cứ theo, còn vì sao thì anh không giải thích-vì câu trả lời đã có trong topic

phamducphu wrote:


Vì nếu chúng ta nói 1 câu tiếng anh có độ khó cao mà không cần suy nghĩ bằng tiếng việt thì liệu chúng ta là người VN hay người Anh? Theo vốn hiểu biết hạn hẹp của mình thì tiếng Việt lúc nào cũng xuất hiện trước và tiếng Anh theo sau cùng thông số delay = vô cùng bé, vô cùng bé là minh chứng rõ ràng cho sự xuất sắc trong ngôn ngữ.

(Câu hỏi trắc nghiệm nhanh cho anh Mon, trả lời có hay không thôi nhé smilie Anh có tham gia Chứng Khoán hay Forex ko?) Mong anh vui vẻ trả lời smilie

Thôi chúc mọi người học hành tiến bộ và có những ngày lễ vui vẻ nhé! smilie

 



Đối với những ai chưa thông thạo Tiếng Anh thì các bạn hãy nhớ: Đạt đến cấp độ mà Doremon đề cập thì các bạn có khả năng tư duy hay suy nghĩ bằng cả 2 thứ tiếng-Tiếng Anh và Tiếng Việt
. Còn các bạn thích chọn suy nghĩ bằng ngôn ngữ nào là tuỳ các bạn, đương nhiên hiện tại nó là Tiếng Việt, sau này rất có thể sẽ là Tiếng Anh

Cho nên một số hậu quả như sau:

-Hiện có những câu Tiếng Việt Doremon đã có hiện tượng khó chịu-khó chịu về cách nói do lâu quá không nói thì nó thế thôi

-Viết chính tả bằng Tiếng Việt Doremon cũng không còn chính xác như trước nữa, và cách viết văn cũng không hay bằng trước

Lí do: Nếu sau này các bạn dùng Tiếng Anh nhiều hay thậm chí là qua nước ngoài và chỉ dùng Tiếng Anh 24/24 thì Tiếng Việt của các bạn sẽ cùn mòn thôi. Có rất nhiều người qua nước ngoài sống luôn và đến mức độ họ quên luôn tiếng mẹ đẻ

Câu hỏi về anh có tham gia chứng khoán hay Forex hay không? Câu trả lời là: hiện tại thì chưa nhưng tương lai sẽ có. Tại vì: đâm đầu vào mấy cái đó mà thần kinh không vững và không có kiến thức sâu rộng về mảng kinh tế học thì thế nào cũng chết vì đau tim.
casper2004: Tức là đối với các bài dài của LPT và Effortless thì sau khi em nghe họ đọc xong 1 câu thì nhấn pause và đọc lại câu đó, cứ như thế cho tới hết bài. Sau khi hết bài rồi thì lúc này em tự đọc lại to thành tiếng cả bài dài đó. Nếu thấy câu nào mình đọc không hay, không giống thì nghe họ đọc lại câu đó

All: Doremon nói bỏ là có lí do-nếu như các bạn không chịu chiến đấu. Và ngược lại nếu các bạn đã chịu chiến đấu thì cứ yên tâm Doremon sẽ theo các bạn cho tới hết topic

Những bài Doremon dự định sẽ viết như sau:

1. Bài NLP: mục đích của bài này là cung cấp cho các bạn công cụ để trị nỗi sợ hãi trong lòng. Vì trong cuộc đời của các bạn không sớm thì muộn sẽ có những chuyện đau buồn, thất vọng... xảy ra. Cho nên bài này rất quan trọng, nó giúp các bạn tự tin và vui vẻ trong bất cứ trường hợp nào

2. Bài giải quyết khó khăn: Cái này Doremon đã nói: Bất cứ câu hỏi nào hay khó khăn nào các bạn gặp thì cũng đều có câu trả lời. Cụ thể bài viết này sẽ giúp các bạn mô phỏng các tư duy của các thiên tài để từ đó giải quyết bất cứ khó khăn nào mà mình gặp

3. Bài ám ảnh cho bộ óc: cung cấp công cụ tạo sự ám ảnh để "phép màu" xảy ra 1 cách nhanh nhất. Bài này cũng giúp các bạn trị luôn nỗi sợ. Lúc này các bạn sẽ bị ám ảnh bởi thành công, ước mơ, vui vẻ thì đương nhiên sợ hãi, đau buồn sẽ biến mất thôi

4. Bài này bí mật: mục đích của nó là giúp các bạn trở thành 1 con người phi thường một cách hoàn hảo.

Nói tóm lại toàn những bài viết vô giá, cho nên luyện xong chúng thì không có cái gì mà các bạn không làm được. Cho nên cứ yên tâm. Vấn đề còn lại: Các bạn phải trụ cho được trước các sự thay đổi-vì để tiến bộ thì thay đổi là điều bắt buộc. Sự thay đổi này có thể là về tính cách, tình cảm, sự xung đột với người khác, hoặc mất dần các người bạn cũ...

Thế nhưng thành tựu các bạn đạt được: Đủ bản lĩnh để làm chủ số phận của mình, lúc này các bạn có đủ tự do và quyền lựa chọn: ai sẽ là bạn thân, ai sẽ là bạn đời, nơi nào sẽ sống... Nói tóm lại là hoàn toàn do các bạn quyết định. Mà đã do các bạn quyết định thì đương nhiên các bạn sẽ không hối hận và vui vẻ.
Vì có người hỏi cho nên Doremon tóm tắt thế này

1. Nếu các bạn theo học trên trường thì thứ các bạn có như sau:

-Có kiến thức trên trường

-Bị nhồi nhét đủ loại-làm tư duy cùn mòn

-Không có thời gian học Tiếng Anh

-Có bằng cấp

-Có thể xin được việc hoặc thất nghiệp

-Tiền lương chỉ đủ sống

......................

Và tương lai của các bạn là những người đi trước các bạn đã thấy

2. Doremon chọn con đường nghỉ học với lí do sau

-Đầu tư thời gian học Tiếng Anh và cách kiếm tiền

...................

Cho nên xét về cái ngắn hạn thì người đi học hơn Doremon

Xét về cái dài hạn thì hiện giờ Doremon hơn họ

Cho nên nếu ai nghỉ học thì cái bạn phải trụ cho được trước các thay đổi, trụ được thì tương lai các bạn sẽ khác

Còn nếu vừa đi học, vừa học theo topic thì:

-Thời gian các bạn không có

-Cách kiếm tiền của Doremon không đụng chạm gì đến bằng cấp và tri thức mà các bạn học trên trường-cho nên các bạn học trên trường và học Doremon thì phí thời gian của các bạn thôi

-Còn nếu các bạn nghỉ học để học theo Doremon thì sẽ nhanh tới đích nhưng cái giá của nó: các bạn phải trụ cho được giai đoạn thay đổi.

3. Cho nên sẽ có các trường hợp sau:

-Lấy tiền gia đình cho ăn học để dành và học theo Doremon thì có lợi cho các bạn rất nhiều

-Gia đình không có điều kiện nuôi các bạn ăn học: có nghĩa hiện giờ các bạn phải tự làm kiếm sống thì vừa làm vừa học theo Doremon-mặc dù thời gian ít

-Còn trường hợp gia đình không cho phép các bạn nghỉ và bắt buộc các bạn phải có bằng cấp: lúc này các bạn đi học để lấy cho hết cái bằng-nhưng Doremon không biết có cái bằng xong để làm gì? Các bạn lấy tấm bằng đó đi làm 1 tháng được bao nhiêu? Lúc này các bạn quay lại học theo Doremon để thay đổi cuộc đời thì lại tốn thời gian của các bạn

Còn cách kiếm tiền như Doremon đã nói: Làm investor có nghĩa là trong giai đoạn đầu tư chưa kiếm ra tiền thì

-Nếu được gia đình nuôi thì tốt, lúc này cứ vừa học vừa đầu tư

-Đi làm thêm để kiếm sống và khi đầu tư có lãi thì lúc này bắt đầu nâng cao hơn, cứ thế



Và tầm nhìn xa trông rộng nó là đây

1. Việc các bạn đi học và đi làm thì tương lai các bạn không có vì tiền lương chỉ bao nhiêu đó thôi, các bạn mất ước mơ, mất tự do, bị ràng buộc và không bao giờ giàu

2. Việc học theo Doremon để làm nhà đầu tư thì khoảng 1 năm các bạn đã dư ra tiền nếu như đầu tư thành công-Doremon sẽ đảm bảo xác xuất thành công là 100%-lúc này tiền lời ít, sau đó lấy tiền lời này đầu tư tiếp... cứ thế. Cái các bạn có khi theo Doremon

-Có tương lai: Việc các bạn 1 năm kiếm ra 1-5 tỉ VND là đơn giản

-Có tự do: vì làm nhà đầu tư thì chẳng phải như làm công ăn lương phải đi làm và làm theo lệnh

-Không cần bất cứ cái gì: vì đầu tư có nghĩa là các bạn quăng tiền vào đó và lấy lãi

-Có ước mơ: có tiền rồi thì làm gì chả được

......................

Nói chung: tương lai các bạn nó rộng mở, còn cái giá ngắn hạn: trong thời gian đầu tư chưa ra lãi thì các bạn phải có người nuôi hoặc đi làm thêm-đơn giản chỉ thế thôi. Doremon có thời gian học bởi vì cách kiếm tiền của Doremon nó không mất thời gian, chỉ có tới ngày lấy lãi và ăn học thôi

Còn đầu tư như thế nào, đầu tư ở đâu thì Doremon sẽ chỉ sau




khampha17 wrote:
doremon ạ.
từ kiến thức đến thực hành là cả một vấn đề khác nhau.nếu để một người khuyết tật về thể xác thi đua với một người mảnh khoẻ về thân hình là cả một vấn đề.

thói quen,lối sống của con người cũng vậy.ko phải ai cũng mạnh khoẻ về tâm hồn,nghị lực sống.tôi ko nói riêng về cá nhân ai.tuy nhiên,thực tế ko phải ai cũng như nhau(cùng chùng một lối sống,lý tưởng và mục tiêu).

người tài trên danh nghĩa phụng sự cho xã hội.thực chất:đa phần làm việc cho người giàu.có tài năng là tốt.tuy nhiên,tài năng mà ko kiếm ra tiền.ko những ko nuôi sống nổi gia đình.đôi khi là nỗi bất hạnh cho thế giới(sự phân biệt giàu nghèo càng cao;người giàu có thêm công cụ thể bóc lột).

những điều bạn nói thực sự rất hay.tuy nhiên,tôi vẫn cần những câu trả lời thực tế:

ko bằng cấp,ko kiến thức về kinh doanh,đầu tư.bạn làm giàu như thế nào?


và nếu một trong số các bạn ở đây bỏ ra 3 năm học ngoại ngữ.tuy nhiên,năng lực của họ ko thể đạt trình độ Master để làm giàu theo cách của bạn.bản thân phải tự lập kiếm sống.tuổi tác nỡ dở để thực hiện những dự định,kế hoạch khác cho tuơng lai.cũng đến lúc phải nghĩ đến chuyện gia đình khi sự nghiệp chưa ổn định,kinh tế ko có.vào trường hợp như vậy.bạn xác định hướng đi và kế hoạch như thế nào?

các cụ nói rồi.ko chuẩn bị cho rủi ro là chuẩn bị cho thất bại.
rất mong bạn chia sẻ thẳng vấn đề.

vấn đề này tôi xin kết thúc ở đây.
cảm ơn các bạn đã trao đổi. 


Doremon nói với bạn thế này:

1. Topic này không dành cho những ai yếu tinh thần, không dám sống cho mình, cụ thể là bạn

2. Topic này không dành cho những ai không dám mạo hiểm, bởi vì không có người thành công nào mà họ làm cái gì thành công tới đó. Bản thân Doremon đã hạn chế xác xuất tối đa cho bạn đọc bằng cách cung cấp các qui luật của tự nhiên. Cho nên 1 lần nữa topic này không dành cho bạn, cũng như không dành cho những ai không dám chấp nhận thất bại

3. Về cách kiếm tiền: Doremon hỏi bạn câu này-có mấy ai chia sẽ bí quyết kiếm tiền của họ cho người khác? Cho nên đòi hỏi của bạn nó quá tham lam. Bạn có biết để học được cách kiếm tiền thì người ta đã tốn ra bao nhiêu tiền không? Cho nên lí do gì để Doremon cung cấp cho bạn? Doremon nói thật: dù bạn có bỏ cả gia tài để mua công thức này thì Doremon cũng không bán cho bạn đâu

4. Cách kiếm tiền Doremon đã có, đã kiếm và đã làm... thế nhưng hiện tại không cung cấp cho bạn đọc với lí do sau:

-Như đã nói: Các bạn hãy nhìn lại vấn đề-Có ai điên đi chỉ dẫn cách kiếm tiền cho các bạn. Những khoá học kiếm tiền tổ chức đầy bên Mỹ thế nhưng người kiếm được tiền là người bán vé, còn người học thì chẳng thu được bao nhiêu

-Doremon nhắc nhở như thế để các bạn hiểu rõ vấn đề: Doremon cung cấp cho các bạn những tri thức mà các bạn có bỏ tiền cũng không mua được đâu. Còn bạn khampha17 đọc miễn phí nhiều quá nên tưởng rằng Doremon cần phải chứng tỏ ra hẳn hoi để các bạn tin, lúc này mới dám làm. Bạn khampha17 bạn không nên đọc và cũng không nên học gì ở topic này, bạn hãy bỏ tiền để đi học ở nơi khác, sau đó vài năm quay lại đọc topic này, lúc đó Doremon cam đoan bạn sẽ ăn nói lịch sự hơn

5. Doremon nhắc nhở với các bạn: Để đi được với Doremon các bạn phải trả cái giá sau

-Phải thất bại-thất bại này sẽ được hạn chế tối đa nhờ Doremon chỉ đường

-Phải mạo hiểm-vì đây là tư duy của nhóm giàu, ai không dám mạo hiểm thì miễn bàn, muốn an toàn thì không có đâu. Mạo hiểm ở đây không liên quan gì đến bạo lực, trộm cướp... mà là mạo hiểm với đồng tiền. Doremon sẽ giúp các bạn hạn chế mức thấp nhất về thua lỗ

-Thành công là điều chắc chắn-bởi vì cái các bạn thiếu là kinh nghiệm

-Nếu ai nghỉ học thì trong giai đoạn chưa xoay ra tiền để các bạn trong trải thì các bạn phải đi làm thêm. Cái nghề Doremon chỉ các bạn làm: 1 ngày/1h cũng được, 1 ngày/24h cũng được... có nghĩa là thời gian nó chiếm cực kì ít

-Vốn đầu tư: 5 triệu-cho nên các bạn để dành ngay từ bây giờ

-Cái nghề này nó đòi hỏi như sau: Cần Tiếng Anh và 1 số tri thức Doremon sẽ chỉ, còn nó không đòi hỏi cái gì thì Doremon đã viết

Tóm lai: Nếu ai đó có tìm ra cái nghề nào tốt hơn cái nghề mà Doremon sẽ chỉ cho các bạn thì các bạn cứ làm theo họ. Đừng đòi hỏi như khampha17-không dám chấp nhận thất bại. Cái nghề không thất bại là nghề làm công ăn lương-nhưng nghề này nó khổ 1 cái

-Tiền lương chỉ đủ sống

-Cần bằng cấp

-Phải xin việc

-Phụ thuộc vào thị trường-có nguy cơ thất nghiệp

-Làm theo lịch, làm theo lệnh

................

Doremon vẽ ra như thế để các bạn tự chọn
Chào bạn khampha17

Vì bạn thừa nhận là người cứng đầu nên Doremon trả lời cho những người thuộc dạng cứng đầu như sau: Bạn cứng đầu tới mức là không hiểu 1 chút gì về topic này. Mặc dù góp ý của bạn là tốt trên cơ sở của người lớn, thế nhưng góp ý này là dốt trên cơ sở của topic này

1. Doremon không có lí do gì để thuyết phục các bạn vì Doremon được cái gì? Nếu chiến đấu để cho cuộc đời của Doremon thì không có gì mà Doremon ngần ngại, còn đi tranh cãi những vấn đề không đụng chạm gì đến Doremon thì để làm gì? Hãy nên nhớ: topic này là tự nguyện và miễn phí cho nên Doremon hoàn toàn có quyền không cần tranh luận với bất kì ai, nhất là những người vốn không hiểu chút gì mà Doremon đã viết

2. Bạn nói "các bạn nên đánh giá đúng năng lực,hoàn cảnh của bản thân để theo đuổi đam mê của mình một cách chắc chắn"-Bạn biết câu nói này thể hiện sự kém hiểu biết của bạn tới mức độ nào hay không? Bài viết qua tết đã nói: Tin cái gì có cái đó. Có nghĩa là năng lực của con người nó là vô hạn, cái vấn đề là ở niềm tin. Cho nên những người nghèo khổ, không có tài năng... cái họ thiếu không phải là tiền, là học nơi này nơi nọ... mà đó là niềm tin. Thế nhận xét của bạn mang lại niềm tin gì cho người khác?

3. Bạn nói đồng tiền là hiện thực của tài năng. Thế các tên tuổi trên thế giới ở các lĩnh vực như thể thao, âm nhạc, hội hoạ, triết học... họ có giàu hay không? Tài năng của những con người đi vào lịch sử như Albert Einstein-ông ta có thừa mứa tiền hay không? Thế nhưng không ai phủ nhận được tài năng của họ. Lại một lần nữa chứng tỏ bạn chẳng đọc được cái gì trong topic

4. Bạn bảo "trên mạng,google khảo sát bao nhiêu câu chuyện của những phiên dịch viên những vất vả,khó khăn của nghề.bao nhiêu câu chuyện trật vật của những người xin việc ko có bằng cấp.nếu làm giàu được một cách chắc chắn là một điều tốt.tuy nhiên,nếu chuyện kinh doanh của mình ko thuận lợi.đến lúc đó câu chuyện sẽ như thế nào? "

Ai bảo bạn đi xin việc như họ để rồi trật vật, ai bảo bạn rằng để kiếm tiền thì phải làm như thế? Hay đây cũng chỉ là do hiểu biết hạn hẹp của bạn mà ra?

5. Bạn bảo "với một số vốn nhỏ đầu tư kinh tế.vậy bạn kinh doanh như thế nào?quản trị tài chính ra sao?quản trị chiến lược như thế nào?quản trị nhân sự sao cho hiệu quả?sử dụng đồng vốn sao cho có lời?làm sao để xây dựng được một hệ thống kinh doanh tự hoạt động khi ko có sự quản lý của mình.làm sao quản lý được công ty khi những kiến thức vận động về kinh tế,tài chính,kế toán,quản trị ko có?và làm sao làm giàu được từ hai bàn tay trắng?và nếu có 2-300tr đầu tư,kinh doanh sao cho có lời?"

Ai bảo bạn muốn kiếm nhiều tiền thì bạn phải như thế? Một lần nữa Doremon nói với bạn rằng: bạn là người tốt, bạn muốn khuyên các em nhỏ nên cân nhắc, nhưng vì tầm nhìn của bạn không có, kiến thức của bạn chẳng tới đâu cho nên những lời khuyên như thế chẳng đưa người khác đi về đâu ngoài cuộc đời bế tắt

Cách kiếm tiền thì Doremon đã nói: nhớ lại nguyên lí 20/80-làm ít được nhiều-có những cách kiếm tiền nanh hơn các cách kiếm tiền khác nhiều lần

Cách kiếm tiền tốt nhất hiện nay Doremon có được như sau:

-Không cần công ty

-Không cần bằng cấp

-Không cần xin việc

-Không cần kế toán

-Không cần thủ quĩ

-Không cần công nhân

-Không cần quản trị

-Không cần quản lí

Thế này đã đủ vượt qua hết các khó khăn về mặt tài chính mà bạn đề cập hay chưa? Lúc này việc học những kiến thức bạn nêu ra để làm gì?

Doremon vẫn nhắc lại cho bạn đọc không riêng gì khampha17: Các bạn vẫn chưa hiểu hết giá trị của topic đâu

1. Vấn đề về niềm tin: khả năng của các bạn là vô hạn-cái giới hạn là niềm tin của các bạn. Niềm tin này nó bị lung lay và thay đổi là do ai?

2. Vấn đề về thế giới quan: thế giới này như thế nào là do lượng thông tin mà các bạn bỏ vào đầu nó gây ra. Những ai còn đọc những thông tin như thất nghiệp, xin việc khó khăn... thì thế giới của các bạn nó là vậy

3. Vấn đề về kiếm tiền: Nguyên lý 20/80-có những cách kiếm tiền nhanh nhất, đơn giản nhất và nhanh ra tiền nhất thì các bạn không làm. Cứ đi đâm đầu vào cái khó nuốt sau đó thì lại than vãn-đây là hậu quả của việc không động não và có tầm nhìn hạn hẹp


Đúng giờ đi tập thể dục của Doremon, nhưng đọc xong comment của khampha17 nên đành phải viết mấy dòng

Doremon nói thẳng những comment của bạn Doremon gọi nó là thứ "tư duy rác rưởi"-đây là kết quả của những đầu óc bã đậu vốn dĩ chẳng có chút gì trong đầu. Lí do gì Doremon phải dùng nặng từ đến như thế

1. Vấn đề về cuộc đời thì đó không phải là để chơi đùa được, cho nên lúc nào cần sự tôn trọng thì lúc đó chúng ta nên tôn trọng. Còn ở đây nếu tôn trọng lẫn nhau thì không được

2. Bạn có biết tai hại gì sẽ xảy ra nếu như người khác làm theo lời khuyên của bạn? Tại sao người ta lại cứ ngu dốt đến mức độ phải khuyên người ta nên lùi bước? Còn về thực tiễn xã hội, vấn đề về cuộc đời bạn biết bao nhiêu? Nếu bản thân mình cũng không biết đến ngày mai của mình thì hướng dẫn cho người khác cái gì?

-Biết bao nhiêu kẻ cố gắng chạy theo cái địa vị xã hội, cái thứ bằng cấp hữu danh vô thực để gọi là có tiếng nói với đời-giờ này cuộc đời bọn nó ra sao?

-Doremon trải qua 3 trường Đại Học và đã nghe không biết bao thứ giáo dục dốt nát này, và những người bạn học cùng với Doremon giờ họ làm gì?

Thất nghiệp

Làm công nhân

Tiền lương đủ sống

Thậm chí cho tới những người đang đứng trên bục giảng-có bằng có cấp hẳn hoi, có nghề có nghiệp, nhưng họ có đủ tiền để trang trải cuộc sống hay không? Họ có ham sống hay không? Họ có yêu nghề hay không? Họ có làm được cái gì cho xã hội hay không?

Nhưng bọn này nó cũng tự hào rằng nó có tấm bằng-xã hội nơi chúng ta đang sống nó vậy-cứ tưởng rằng mình có cái gọi là bằng này cấp nọ là có thể oai phong với đời, nhưng thực ra nó có như vậy hay không?

3. Nếu như bỏ 4 năm đi học mà học để thành người thì hoàn toàn xứng đáng, nhưng ngược lại đi học chỉ để mang theo thứ rác rưởi trong đầu thì đi học để làm gì? Đương nhiên vấn đề này muốn bàn thì có tới chết cũng không hết, kẻ nào to mồm hơn thì kẻ đó thắng thôi

4. Bạn nói về việc "tuy nhiên,cũng nên trang bị cho mình kiến thức về kinh tế,tài chính,kế toán,BĐS,kinh doanh,đầu tư,cách xây dựng một doanh nghiệp tự hoạt động khi ko có sự quản lý của mình và một tấm bằng để công việc trở lên dễ dàng hơn (trung cấp,cao đẳng,DH ngành kinh tế)-Doremon hỏi bạn thêm lần nữa: học mấy thứ rác rưởi này để làm cái gì? Hay vốn dĩ bản thân người viết bài cũng không biết mình viết cái gì?

...................................


Gửi các bạn: Đó lẽ đây là lần cuối Doremon tranh luận với người khác về vấn đề này, với lí do như sau

1. Doremon không muốn tạo ra sự mâu thuẫn trong topic-giữa 1 bên là khuyên ước mơ, bên còn lại thì cứ bàn lùi. Cho nên nếu ai có ý định khuyên bàn lùi thì hoặc các bạn tôn trọng người khác bằng cách mở 1 topic mới để viết và thuyết phục người khác cũng bàn lùi như mình hai là im lặng

2. Nếu các comment trên có xuất hiện quá nhiều thì Doremon xin dừng topic vì không muốn tạo sự xung đột, hoặc mong BQT xoá giùm các comment để topic được tiếp tục

3. Doremon không là gì cả cho nên không khuyên bảo các bạn làm theo hay không, mà chỉ cho các bạn thấy được thực tế cuộc sống nó là cái gì, sau đó các bạn tự quyết định. Đương nhiên nếu có Doremon chống lưng cho các bạn thì ý chí các bạn sẽ khác, nhưng Doremon chỉ là 1 người không thể nào chống chọi được với đám đông. Nếu họ lôi vào đây hàng đống Tiến Sĩ cho tới Giáo Sư thì Doremon chỉ có thua, vì lúc này "mồm ai to hơn là kẻ đó thắng"

4. Bản thân Doremon là 1 kẻ rất khinh người, dù cho đó có là ai, chỉ cần người này khuyên người khác bỏ ước mơ. Cho nên nếu bạn đọc bài viết có là Giáo Sư nhưng các bạn vẫn khuyên người khác quay về với thực tại bằng cách chối bỏ ước mơ, thì Doremon cũng nói với các bạn rằng: Các bạn cũng chỉ là loại rác rưởi và đừng nên comment vào đây. Vì người viết bài này đã vượt qua những thứ rác rưởi đó từ lâu rồi

5. Doremon luôn dùng các ngôn từ nặng nề từ khi topic này được ủng hộ với lí do: muốn phân định rạch ròi cho các bạn thấy: hoặc là topic dừng nếu bị cản đường bởi những kẻ vốn dĩ Doremon chẳng xem vào đâu hoặc tiếp tục dẫn các bạn đi theo ước mơ của mình. Và để làm điều này thì chỉ có 1 cách: chiến đấu, cụ thể là chiến đấu với cái ngu của đám đông, những người mà cuộc đời của họ đã đi vào đường mòn, nhàm chán và luôn khuyên người khác đi cùng đường với họ

6. Về cách kiếm tiền của Doremon thì Doremon đã nói: Các bạn cứ thích phí phạm cả cuộc đời mình với vấn đề này bằng cách đi theo đám đông-cụ thể là nhóm nghèo. Cho nên Doremon chỉ là số ít ỏi biết được cách kiếm tiền của nhóm giàu, và để thuyết phục được các bạn thì Doremon phải đấu đá với bọn dốt thì Doremon không muốn. Cụ thể như khampha17 khuyên các bạn học mấy thứ đó để làm gì? Vì bản thân người cho lời khuyên cũng chẳng biết mình sẽ làm gì sau khi học xong chúng


Cho nên cuối cùng Doremon nói thế này: Nếu quả thật các bạn dám sống cho ước mơ của mình thì hãy cùng Doremon chiến đấu với bọn ngu, bọn dốt, bọn giết chết ước mơ của người khác, tóm lại gọi tụi nó là bọn rác rưởi. Hoặc các bạn im lặng thì Doremon cũng xin ngừng vì topic này được lập ra là để dành cho các bạn-còn Doremon việc viết hay ngừng thì nó không có ảnh hưởng gì tới Doremon

Một hạt giống muốn nó nảy mầm thì phải vứt bỏ cỏ dại. Một con người muốn thay đổi cuộc đời thì phải thay đổi tư duy

casper2004 wrote:


Cách học Effortless thì anh cũng đã nói là y hệt như cách học LPT.

Vậy đến khi học Effortless thì mình cũng làm y hệt thế hả anh ? Ví dụ nghe 5 bài Ministory đầu tiên trước, rồi đến khi nghe xong thì chuyển sang 5 bài mới rồi mới được đọc lại các bài đã nghe, hay là nghe bài nào thì tập đọc luôn bài đấy hả anh ?

Anh cho em hỏi câu nữa là nếu như là phải nghe bài mới rồi mới được đọc lại bài cũ thì đọc bao nhiêu bài ạ ? Vì dụ như em bây giờ nghe 10 bài trong vòng 1 tuần, mỗi bài nghe khoảng 120 lần. Trong 1 tuần nghe 10 bài đó thì đọc lại 10 bài liền kề trước mà mình đã nghe.

 


Anh nói học Effortless y hệt LPT là ở chỗ:

-Nghe đi nghe lại

-Đọc đi đọc lại

-Viết lại những bài đã nghe đi nghe lại, đọc đi đọc lại và chỗ nào không hiểu thì hãy tra từ điển

-Không cần học thuộc lòng như LPT vì nó quá dài

Còn việc em nghe mấy bài Ministory sau đó mới đọc là thì tuỳ em-cái này không ảnh hưởng nhiều đâu, nhưng anh đề nghị

-Sau khi hết 160 bài của LPT thì bắt đầu nghe Ministory-trong thời gian này cứ tập đọc lại mấy bài của LPT-mục đích là để cho em ngày nào cũng phải đọc bài Tiếng Anh-đọc to thành tiếng

-Sau khi nghe được khoảng 2 bài Ministory thì bỏ luôn LPT đi và bắt đầu tập đọc các bài của Ministory đã nghe đi nghe lại

-Còn việc nghe Ministory cách nhanh nhất là thế này:

Trong cùng 1 ngày: Nghe bài 1 nhiều lần khoảng 5-10 lần/ngày. Nếu muốn nghe bài 2 thì khoảng 2-5 lần/ngày

Cứ như thế cho đến khi nào em đọc đi đọc lại bài 1 thì bài 1 không còn nghe nữa mà chỉ đọc to thành tiếng thôi

Lúc này tăng cường nghe bài 2 từ 5-10 lần/ngày và nghe thêm bài 3 từ 2-5 lần/ ngày....

Cứ như thế cho đến khi nào em đọc đi đọc lại bài 2 thì bài 2 không còn nghe nữa mà chỉ đọc to thành tiếng thôi

Tương tự cho các bài tiếp theo

Có nghĩa là bài nào mà em đã nghe nhiều và đọc lại thì không cần nghe nữa

Cứ làm như thế cho đến khi nào nghe và đọc xong 30 bài, lúc này chuyển sang chép lại và tra từ điển để hiểu nghĩa

Trong thời gian chép, có thể 1 ngày em chép 1 bài thôi thì lại bắt đầu nghe bài 1 của POV và đọc lại mấy bài Ministory

Có nghĩa là em phải đảm bảo: ngày nào em cũng phải có bài để nghe, có bài để đọc lại, cho nên đừng nên chép bài nhiều quá mà hết thời gian

Chèn vào đó là xem phim

Trong giai đoạn chưa học xong Effortless thì em không nên đọc sách vì làm vậy chỉ tốn thời gian mà hiệu quả không cao. Sau khi xong được Effortless thì mới đọc sách, do lúc này

-Có được từ vựng cơ bản của LPT và Effortless

-Hiểu được cái bài mà không cần dịch ở cấp cơ bản

casper2004 wrote:


Cách học Effortless thì anh cũng đã nói là y hệt như cách học LPT.

Vậy đến khi học Effortless thì mình cũng làm y hệt thế hả anh ? Ví dụ nghe 5 bài Ministory đầu tiên trước, rồi đến khi nghe xong thì chuyển sang 5 bài mới rồi mới được đọc lại các bài đã nghe, hay là nghe bài nào thì tập đọc luôn bài đấy hả anh ?

Anh cho em hỏi câu nữa là nếu như là phải nghe bài mới rồi mới được đọc lại bài cũ thì đọc bao nhiêu bài ạ ? Vì dụ như em bây giờ nghe 10 bài trong vòng 1 tuần, mỗi bài nghe khoảng 120 lần. Trong 1 tuần nghe 10 bài đó thì đọc lại 10 bài liền kề trước mà mình đã nghe.

 


Anh nói học Effortless y hệt LPT là ở chỗ:

-Nghe đi nghe lại

-Đọc đi đọc lại

-Viết lại những bài đã nghe đi nghe lại, đọc đi đọc lại và chỗ nào không hiểu thì hãy tra từ điển

-Không cần học thuộc lòng như LPT vì nó quá dài

Còn việc em nghe mấy bài Ministory sau đó mới đọc là thì tuỳ em-cái này không ảnh hưởng nhiều đâu, nhưng anh đề nghị

-Sau khi hết 160 bài của LPT thì bắt đầu nghe Ministory-trong thời gian này cứ tập đọc lại mấy bài của LPT-mục đích là để cho em ngày nào cũng phải đọc bài Tiếng Anh-đọc to thành tiếng

-Sau khi nghe được khoảng 2 bài Ministory thì bỏ luôn LPT đi và bắt đầu tập đọc các bài của Ministory đã nghe đi nghe lại

-Còn việc nghe Ministory cách nhanh nhất là thế này:

Trong cùng 1 ngày: Nghe bài 1 nhiều lần khoảng 5-10 lần/ngày. Nếu muốn nghe bài 2 thì khoảng 2-5 lần/ngày

Cứ như thế cho đến khi nào em đọc đi đọc lại bài 1 thì bài 1 không còn nghe nữa mà chỉ đọc to thành tiếng thôi

Lúc này tăng cường nghe bài 2 từ 5-10 lần/ngày và nghe thêm bài 3 từ 2-5 lần/ ngày....

Cứ như thế cho đến khi nào em đọc đi đọc lại bài 2 thì bài 2 không còn nghe nữa mà chỉ đọc to thành tiếng thôi

Tương tự cho các bài tiếp theo

Có nghĩa là bài nào mà em đã nghe nhiều và đọc lại thì không cần nghe nữa

Cứ làm như thế cho đến khi nào nghe và đọc xong 30 bài, lúc này chuyển sang chép lại và tra từ điển để hiểu nghĩa

Trong thời gian chép, có thể 1 ngày em chép 1 bài thôi thì lại bắt đầu nghe bài 1 của POV và đọc lại mấy bài Ministory

Có nghĩa là em phải đảm bảo: ngày nào em cũng phải có bài để nghe, có bài để đọc lại, cho nên đừng nên chép bài nhiều quá mà hết thời gian

Chèn vào đó là xem phim

Trong giai đoạn chưa học xong Effortless thì em không nên đọc sách vì làm vậy chỉ tốn thời gian mà hiệu quả không cao. Sau khi xong được Effortless thì mới đọc sách, do lúc này

-Có được từ vựng cơ bản của LPT và Effortless

-Hiểu được cái bài mà không cần dịch ở cấp cơ bản

nadsad wrote:
Riêng Doremon cũng vậy, ngày xưa có ai dẫn dắt, chỉ ra con đường để Doremon dám bỏ 3 trường Đại Học... thế nhưng Doremon vẫn bỏ... để giờ đây ai có thể sống được cuộc đời như Doremon sẽ sống

"sẽ sống"???
 


Nhân có câu hỏi này Doremon viết luôn những thứ chưa viết được

Theo đà phát triển của topic thì càng về sau lượng người đọc topic này càng nhiều, dẫn tới nhóm phá hoại, thất học cũng tăng theo, cho nên Doremon đành nói thật lòng để sau này khỏi phiền phức

1. Người viết bài này đã có lời thề với bản thân: KHÔNG ĐỨNG CHUNG HÀNG VỚI BỌN DỐT-vì bọn này rất nguy hiểm và phiền phức, khi viết ra những thứ này đồng nghĩa Doremon cũng thông báo cho bạn đọc biết về tính cách của mình, dẫn tới nếu ai dốt mà đọc topic này các bạn sẽ có 3 lựa chọn

-Phản đối lại bằng cách chửi bậy, chửi bạ hay có các yêu cầu dốt nát

-Im lặng

-Nâng học thức lên để khỏi dốt

2. Trường hợp phản đối lại sau này sẽ tăng bởi vì Doremon đã không ngại mà đụng chạm đến bọn dốt, mục đích cũng chỉ để kéo những ai còn chữa được ra khỏi bọn dốt này. Cho nên các yêu cầu thuộc dạng sau-dù cái dốt này của các bạn là cố tính hay vô tình

-Bắt Doremon phải hứa với các bạn: lí do gì Doremon phải hứa? Topic này được lập ra hoàn toàn tự nguyện, các bạn thích thì đọc, không thì thôi, thích thì học theo, không thì bỏ... có nghĩa là người viết ra topic này hoàn toàn có quyền bỏ topic bất cứ lúc nào nếu muốn

-Bắt Doremon phải chịu trách nhiệm: lí do gì Doremon phải chịu trách nhiệm? Các bạn có đóng cho Doremon 1 đồng nào để đọc bài viết hay không? Nếu nói chịu trách nhiệm thì đó phải là Trung Tâm, là Trường Học... là nơi mà các bạn đóng tiền để học kèm theo lời hứa của họ là sẽ giúp cho các bạn có việc làm...

-Bắt Doremon phải chứng tỏ: lí do gì để Doremon làm điều này? Thậm chí sau này Doremon có chỉ các bạn cách kiếm tiền thì Doremon có cần thiết phải thông báo cho các bạn biết rằng Doremon kiếm được bao nhiêu tiền hay không?

.........................

Và những câu hỏi, yêu cầu tương tự.... Có câu nói này các bạn nên nhớ: "Cứu vật vật trả ơn, cứu nhân nhân trả oán"

Cụ thể ở đây là cứu bọn dốt, nếu nó thành công thì không sao, còn thất bại thì thế nào cũng quay lại đổ lỗi.

Viết ra những dòng này Doremon biết bạn đọc sẽ khó chịu, thế nhưng chúng ta nên thành thật ở đây, vì cái này thật ra ai chả biết, có điều các bạn không dám nói thì để Doremon nói hộ vậy. Cho nên nếu ai đó có thất bại sau khi học theo topic và có ý định quay lại đổ thừa thì các bạn chỉ là loại người này: NGƯỜI DỐT. Và để khỏi hối hận thì ngay từ bây giờ: học theo cách khác, nghe theo lời người khác... chứ không ai ép phải theo topic này

-Cho nên nếu các comment dạng sau có xuất hiện thì cũng không nhận được câu trả lời và Doremon sẽ ráng giúp cho những ai chịu học và có óc suy nghĩ khoảng 1 năm nữa


 
Go to Page:  First Page Page 2 3 4 5 7 8 9 Page 10 Last Page

Powered by JForum - Extended by HVAOnline
 hvaonline.net  |  hvaforum.net  |  hvazone.net  |  hvanews.net  |  vnhacker.org
1999 - 2013 © v2012|0504|218|