banner

[Rule] Rules  [Home] Main Forum  [Portal] Portal  
[Members] Member Listing  [Statistics] Statistics  [Search] Search  [Reading Room] Reading Room 
[Register] Register  
[Login] Loginhttp  | https  ]
 
Messages posted by: binhfu  XML
Profile for binhfu Messages posted by binhfu [ number of posts not being displayed on this page: 0 ]
 
Có chứ
Lại gợi chủ đề này để chém gió à bác chủ topic
Hacker smilie cao cả quá smilie
Trời, bài này từ lâu lắc rồi à smilie
Tốt nhất không nên chọn cntt :-< nên học một ngành nào đó có thể giúp mình trong lĩnh vực phần mềm, tự tìm hiểu hoặc có thể học ở aptech kiếm học bổng và sẽ giúp ích rất nhiều cho tương lai :-<

duyluong_2108 wrote:
Xin chào tất cả các anh(vì em mới lớp 8) đang xem bài viết của em.
Em rất đam mê máy tính từ thời học lớp 6.
Và em có ước mơ hơi ham là muốn trở thành một lập trình viên chuyên nghiệp kiêm luôn một hacker giỏi.
Em biết đó là một điều khó nhưng em đã trót đam mê.
Vậy các anh cho em hỏi bây giờ em phải làm thế nào để đạt được ước mơ của bản thân...
Cám ơn cá anh nhiều smilie smilie smilie smilie  

Câu hỏi:
1- em đam mê máy tính do được tiếp xúc với máy tính để chơi game sau đó tập tành fix vài lỗi cơ bản và rồi mê mẩn nó
2- lập trình viên chuyên nghiệp em có thể hiểu được nó là gì :-s
Trả lời :
Định hướng bản thân anh từ lớp 6 thì cũng đã được tiếp xúc với lập trình một chút, không phải đam mê chơi game . đam mê làm được một điều gì thứ gì đó giống được mọi lập trình viên đã làm trên máy tính thời đó và có người chỉ dạy đàng hoàng, không đốt cháy giai đoạn. Em nên đọc các sách và định hướng để trở thành lập trình viên, lên cấp 3 hãy thi vào một trường chuyên nào đấy về Tin và bắt đầu với các kỳ thi theo sinh khí quốc gia, họ sẽ luyện cho em nắm vững được thuật toán, đại học hãy thi vào trường nào có cơ hội đi du học cao nhất smilie tiếp xúc với thế giới sẽ rất tốt cho em. Vì còn bé thế chưa thể tư duy được tổng quát đâu smilie hãy cứ bình tĩnh

comeback_9009 wrote:

binhfu wrote:

comeback_9009 wrote:

iceiceice wrote:
Nếu bạn muốn nghiên cứu về DDOS thì nên đọc "Ký sự các vụ DDoS đến HVA" có tận 24 phần đấy , giải thích rất rõ ràng và chi tiết
Còn cái kiểu cứ cho tên web và port vào rồi ấn nút Start thì khác gì con vẹt tập nói nhưng chả biết mình nói gì.
 

thế trọng tâm là học những môn gì để trở thành hacker ạ.cơ bản là cơ bản môn gì.chứ em thấy mỗi người nói kiểu.rồi nói là cứ học đi rồi tự khắc thành hacker?rồi abc....
các anh đi trước với diễn đàn mình thì nổi tiếng nhiều anh tài về lĩnh vực này lên em mới xin ý kiến chứ em muỗn bị chửi ngu làm gì 

lại thế này rồi, bạn suy nghĩ lại lời nói của các đàn anh đi trước đi, hãy đau đầu khoảng nửa năm đến một năm sẽ thành vấn đề thôi mà 

nhưng có biết hướng mà đau đầu để thành vấn đề đâu anh.anh cứ cho em biết tên mấy môn cần học những thứ cần biết là xong ạ.lúc ấy em mới biết đừong mà đau đầu 

Em đọc bài làm thế nào để trở thành hacker mũ trắng trong diễn đàn mình, hãy phân tích ip là gì, port là gì, hệ điều hành là gì ...đấy là thứ cần học smilie

comeback_9009 wrote:

iceiceice wrote:
Nếu bạn muốn nghiên cứu về DDOS thì nên đọc "Ký sự các vụ DDoS đến HVA" có tận 24 phần đấy , giải thích rất rõ ràng và chi tiết
Còn cái kiểu cứ cho tên web và port vào rồi ấn nút Start thì khác gì con vẹt tập nói nhưng chả biết mình nói gì.
 

thế trọng tâm là học những môn gì để trở thành hacker ạ.cơ bản là cơ bản môn gì.chứ em thấy mỗi người nói kiểu.rồi nói là cứ học đi rồi tự khắc thành hacker?rồi abc....
các anh đi trước với diễn đàn mình thì nổi tiếng nhiều anh tài về lĩnh vực này lên em mới xin ý kiến chứ em muỗn bị chửi ngu làm gì 

lại thế này rồi, bạn suy nghĩ lại lời nói của các đàn anh đi trước đi, hãy đau đầu khoảng nửa năm đến một năm sẽ thành vấn đề thôi mà
The following story deals with mature subject matter and contains scenes of nudity and strong language. It’s also rubbish and pointless. Viewer discretion is advised.
Chương 1: Thưở còn trinh.
Tự thưở còn trinh, khi tâm hồn chưa có sẹo, tim chưa bị bấm lỗ, anh là kẻ mộng mơ. Anh có trái tim với tình yêu bao la và bất tận, anh yêu tổ quốc, yêu đồng bào và yêu em. Thưở ấy anh còn ngây dại, khi ta ngồi bên nhau dưới diễn đàn, anh nghĩ về thế giới bao la và sản phẩm tuyệt vời, còn em nghĩ về Mã độc. Và thưở đó, anh còn hồn nhiên, ngồi bên cạnh em chỉ biết gõ tay, gõ mãi đến một hôm em error anh một phát nổ đóm mà mắng rằng “ STOP: 0×000000e2 ….”. Thưở ấy anh cứ trinh trắng một cách hồn nhiên tiếp tục lại từ đầu như vậy, cho đến một ngày ...
Chương 2: Thưở mất trinh.
Giả sử hàm trạng thái cho sự trinh trắng của anh là f(x) với f(x1)=còn trinh và f(x2)=mất trinh thì x2-x1=120 phút. Anh thề rằng lúc sắp, đang và đã mất trinh anh vẫn còn trong trắng. Ngày ấy anh chạm vào thế giới của em cũng hồn nhiên và tinh khiết như cô gái Hà Lan và chú bò sữa. Đêm đó, em mềm nhũn như bánh bèo và anh cháy rát trong những điều thảo luận . Chúng ta đã sống tràn sinh lực bốc men say bên nhau em nhỉ... “Khi bạn quyết định trao thân thể cho mình cho một cuộc chiến, không phải là bạn hư hỏng mà chỉ là bạn quyết định phiêu lưu hết mình với cuộc chiến đó.” Và đêm đó, anh đã trao 65kg thịt, xương và chất xám cho em, nhưng em đã trả lại đầy đủ, chỉ lấy đi có 50KB mã độc mang cấu trúc thuật toán...
Và thuở này anh tin, tin tưởng tuyệt đối vào một giấc mơ về một thế giới lớn, có anh, có huynh đệ , có em và những thằng nhóc giống anh. Anh tin vào hạnh phúc của những kẻ yêu nhau và kết thúc có hậu của cuộc tình say đắm ...
Chương 3: thưở mất niềm tin.
Anh nên đổ lỗi tại em hay tại cuộc đời em nhỉ? Chả biết, thôi nhận vơ đấy là lỗi của anh vậy. Anh hiền lành và ngây ngô quá. Anh lại trao cho em những hạnh phúc ngất ngây khi mình bên nhau, nên lúc anh đi đi xa vào cõi kiến thức mênh mông, em không chịu nỗi bầu trời thu thiếu vắng anh. Thế là em đành biến gã coder cute này thành con Unicorn. Mà ấy là em tử tế, unicorn nó chỉ có một sừng. Sau này có đứa rồng lộn nó biến anh thành Ngưu ma vương, sừng nhiều hơn cả tóc... Lần nào chia tay anh cũng sụt sùi những nước mũi và nước mắt mà rằng “em ạ, xăng có thể lên, vàng có thể hạ nhưng tình anh không bao giờ thay đổi”. Quả thật tình cảm của anh chẳng bao giờ thay đổi, nhưng con mCoder đần trên đường tìm hoa vẫn hay bị mê mải bởi những ý tưởng trong trẻo và mới mẻ, và thế là tình cảm của anh lại dày đặc thêm những mối tình mới. Anh hiểu ra rằng chẳng bao giờ ta còn có thể là của nhau, anh đành gởi lại mối tình vào trong trí nhớ và tiếp tục chuyến phiêu lưu của mình vậy...
Nhưng em ơi, có một hôm anh mơ, mơ thấy em đang ăn một monitoring khá to, bất giác nhớ anh mà đôi mắt đẫm lệ hỏi cái câu không ai nỡ trả lời .Em ạ, anh buồn, buồn lắm cơ đấy. Buồn cười. Em cứ yên tâm mà sống hạnh phúc bên server ấy, nuôi thằng cu của chúng mình cho thật tốt, năm đủ tuổi anh lại đòi nó về....
Và giờ nhỉ, anh mất cả trinh, mất cả niềm tin vào thế giới và vào bản thân. Anh chẳng biết mình còn gì mà sống? À, anh còn cái mạng này, còn trí tuệ, còn tương lai tươi sáng. Còn khẩu súng bắn code to như đại bác, nhiều đạn như đại liên... Thôi thì thế, anh cứ tiếp tục sống. Anh sẽ không hèn hạ mà quên đi em, anh sẽ nhớ tới em, để sau này chẳng may có vợ, anh lại tự nhủ “con vợ này nó tệ cỡ gì thì cũng hơn cái con ngợm ngày xưa” và yêu vợ anh hơn...
“Mất trinh là mất nhỏ, mất niềm tin là mất lớn, mất mạng là mất tất.”
Chúc em vui.
p/s: Một hư cấu trong một chuyện tình vui, khi cái thuở còn trong trắng tinh khiết, chỉ biết đến thuật toán và những con số, về những ước mơ với một sản phẩm tuyệt vời cho mọi người, thế rồi bắt đầu tiến vào thế giới này, để chợt nhận ra rằng nhưng tư tưởng còn nông nổi sẽ có những hậu quả và những cuộc chia tay để quyết định được đúng hướng đi của cuộc đời

conmale wrote:

comeback_9009 wrote:

conmale wrote:

konoka wrote:
Nếu bạn đang không biết nên chọn con đường nào để đi, thì tức là bạn chưa sẵn sàng để chọn con đường nào cả. Đơn giản thôi, bạn có nghĩ là conmale hoặc các "cao thủ" khác trong này trước đây cũng từng post những câu hỏi đại loại như "phải bắt đầu từ đâu?" không?. Mình nghĩ bạn nên học và nắm vững những kiến thức căn bản về khoa học máy tính trước, khi có căn bản rồi thì tính tiếp chưa muộn. Còn nếu bạn thấy mình đã có căn bản rồi, muốn học sâu về bảo mật chẳng hạn, thì cứ tim đọc những sách/bài viết "classic" về bảo mật, rồi từ từ đọc chuyên sâu thêm (thường thì để cập nhật với những kiến thức mới/chuyên sâu thì phải đọc paper). Nói chung là bạn không thể trông chờ ai đó chỉ cho bạn phải làm gì được, bạn cứ "làm" đi rồi sẽ tự nhận ra bạn nên làm gì ^^ 


---> không biết những anh em khác thế nào chớ tớ thì chưa bao giờ "post" ở bất cứ nơi nào để hỏi "bắt đầu từ đâu" hết.

Ngày xưa, hơn 20 năm trước, tớ là graphic designer nhưng sau 5 năm làm việc, tớ thấy không còn lý thú và không còn phát triển được nữa cho nên tớ bỏ ngang và nhảy qua IT. Việc hỏi ai đó "bắt đầu từ đâu" là thừa và hầu như là vô khả thi đối với tớ vì có muốn hỏi cũng chẳng biết hỏi ai. Thời đó, tớ không hỏi "bắt đầu từ đâu" mà tớ thực hiện ngay: bắt đầu từ đây, từ lúc này, từ hoàn cảnh này, từ vị trí này.

Phải nói là tớ cũng có những may mắn là vì thời tớ làm graphic design cho một công ty rất lớn ở Úc, họ có hẳn một data center với những thiết bị, máy chủ, hệ thống rất lớn và tớ có điều kiện để làm việc với chúng. Khi tớ quyết định bỏ graphic design và theo IT, tớ đã có những khái niệm khá rõ về chuyện mình muốn học và làm. Từ đó, tớ mua sách, sắm máy về nhà rồi cài đặt, sử dụng, rút tỉa, áp dụng vô công việc. Những kiến thức đó dần dần được bồi đắp rồi cái này có liên quan đến cái kia (theo kiểu giềng mối).

Vậy "bắt đầu từ đâu"? Mình có thể bắt đầu từ bất cứ điểm nào bởi vì kiến thức, đặc biệt ngành khoa học lúc nào cũng có những giềng mối. Trong trường hợp của Quốc Minh, bạn ấy muốn theo mảng "quản lý cơ sở dữ liệu" thì việc "bắt đầu" không có gì khác ngoài việc: làm quen với cơ sở dữ liệu, hiểu về nó, thấu đáo về nó.

Đôi khi, nếu lùi lại một bước và nhiều sự việc một cách tỉnh táo hơn thì "bắt đầu từ đâu" rất đơn giản, thậm chí bình thường. Miễn sao, đừng nhập nhằng giữa việc xác định "bắt đầu từ đâu" với việc "làm gì". Quá nhiều người cứ nhập chung chuyện kế hoach (bắt đầu từ đâu) với chuyện thực thi (làm cái gì). Kế hoạch là kế hoạch và thực thi là thực thi. Càng nhập nhằng, càng mong muốn thấy kết quả, càng đốt giai đoạn thì càng mù mịt.

Cái gì cũng cần có thời gian, cố gắng, bền bỉ. Hơn nữa, cái gì cũng cần phải có sự trải nghiệm, chiêm nghiệm, rút tỉa, ứng dụng (nói chung là tư duy và áp dụng). Không có cái gì mà tự nhiên mà có được. 

thế còn trở thành hacker ,như anh thì bắt đầu từ đâu ?.sao em dùng mấy tool ddos khá mạnh máy em thì được các máy khác vẫn vào vô tư a 


Đúng là trớt quớt như cái thớt. Công sức tớ gõ bao nhiêu là thứ trong đó đều vô ích.

Ngay cả đọc cũng không đọc, hiểu cũng không hiểu thì quá là phí thời gian.

Nên bắt đầu từ chỗ: dùng con mắt để đọc, dùng cái đầu để hiểu

Đọc dòng đỏ mà thấy buồn buồn

doremon-nobita wrote:

quanta wrote:

mình không đồng ý đoạn "giai tầng", "địa vị" lắm.
 


Mình không hiểu rõ bạn không đồng ý vì lí do gì, nên mình nói rõ
1. Nếu bạn không đồng ý về ngôn từ: "giai tầng", "địa vị"-cái này là do mình học xã hội học nên dùng nhiều bây giờ thành quen smilie
2. Nếu không đồng ý về ngữ nghĩa, thì mình có thể đính chính. Có nhiều người trong xã hội, mặc dù họ sở hữu lượng tri thức khá lớn, nhưng địa vị xã hội của họ lại thấp, điều này là 1 thực tế không thể phủ nhận. Nhưng cái mà doremon muốn tâm sự với người hỏi là về cái chung, đương nhiên qui luật sẽ có qui luật chung, qui luật phổ biến, qui luật tự nhiên, qui luật xã hội... Và ở đây doremon không muốn nói đến các trường hợp cá biệt, đút lót, nịnh hót.... Cái doremon muốn nói là: xét về căn bản và thực chất thì người có địa vị xã hội càng cao thì lượng tri thức mà họ sở hữu càng lớn. Địa vị thì lại có địa vị vô hình và hữu hình: như mấy ông CEO, các quan chức, các nhà khoa học đã được thừa nhận bằng "chứng chỉ" là địa vị xã hội hữu hình, nhìn vô là thấy. Còn có những người không làm quan chức, không có bằng cấp, nhưng họ lại được xã hội tôn trọng về học thức hay nhân cách... đây là các địa vị xã hội vô hình. Dù cho hữu hình hay vô hình thì không ai có thể phủ nhận: sự hiểu biết của họ cao hơn nhóm người còn lại rất nhiều 

Giải thích quá nhiều trong khi sử dụng từ ngữ tiếng việt còn sai, hi vọng bạn Lưu Tâm đến những dấu đỏ

mrtyonline wrote:
Vấn đề này quá nhiều người hỏi......

Nhưng chưa từng có câu trả lời như mong muốn.

Vì mỗi người có một con đường đi khác nhau....

Nhưng ít nhất thì các anh đã có con đường để đi.

Cái tụi em muốn là các anh nói cho tụi biết con đường mà các anh đã đi qua. Rồi tụi em sẽ xem xét tổng quát các con đường, rồi chọn lấy một đường để đi theo, sau này rẽ ở đâu thì rẽ sau.

Còn hơn bây h không có con đường để đi. dậm chân tại chổ.

Em mong các anh chỉ cho tụi em biết con đường các anh đã đi. (học cái gì đến cái gì ,làm cái gì đến cái gì) --- Các anh đi rồi nên không thể không biết mà ^^

xem xét tổng quát cái này em không biết dùng cụm gì cho hợp nữa - em không có ý bất kính ở đây đâu 

Con đường để đi là Học vấn smilie theo con đường mà anh đi, theo đuổi những kiến thức vô biên và biết điểm dừng dựa vào khả năng smilie
Học Hack?
Muốn Hack?
- Giúp người
- Hại người
Học bảo mật?
Muốn bảo vệ?
- Giúp người
( Nếu dốt thì có thể hại người )
Quá nhiều người hỏi rồi, nên tham khảo các topic khác
Di chứng từ sau một loạt vụ bkav đây mà
Gõ cái mail đấy ra đây xem nào smilie)
 

Powered by JForum - Extended by HVAOnline
 hvaonline.net  |  hvaforum.net  |  hvazone.net  |  hvanews.net  |  vnhacker.org
1999 - 2013 © v2012|0504|218|